Phật Giáo Việt Nam Trong Thời Đại Mới

30 Tháng Tám 201000:00(Xem: 15484)
PHẬT GIÁO VIỆT NAM TRONG THỜI ĐẠI MỚI
Tin và ảnh: Thuỳ ân (Lao Động)
blank
blank

Trong hai ngày 15-16.7, Học viện Phật giáo VN tại TPHCM tổ chức hội thảo khoa học quốc tế: "Phật giáo trong thời đại mới: Cơ hội và thách thức". Đây có thể nói là cơ hội để các giới, các nhà nghiên cứu trong và ngoài nước có thêm một cái nhìn về Phật giáo VN.

blankCác học giả Hoa Kỳ trao đổi với
các vị tăng lữ VN tại hội thảo.
85 bài tham luận của các đại biểu chủ yếu xoay quanh 4 chủ đề lớn: Phật giáo và những vấn đề toàn cầu, Tìm kiếm những giải pháp, Phật giáo và dân tộc, Phật giáo và kinh tế chính trị. Theo hoà thượng Thích Hiển Pháp - Phó Chủ tịch kiêm Tổng Thư ký Hội đồng Trị sự - Giáo hội Phật giáo VN: Sự hiện diện tại hội thảo của hơn 60 giáo sư, tiến sĩ, nhà nghiên cứu Phật học từ 20 quốc gia, vùng lãnh thổ các vị học giả-tăng lữ Việt kiều và trong nước bỏ qua những dị biệt về ý thức hệ và truyền thống đã cho thấy sự quan tâm đối với các vấn đề Phật giáo nói chung và hội nhập Phật giáo VN trong xu hướng toàn cầu hoá nói riêng.

Một câu hỏi lớn được đặt ra: Phật giáo VN có thể sẽ đóng góp gì cho VN trong thế kỷ 21? GS-TS Đỗ Quang Hưng - Viện trưởng Viện Nghiên cứu tôn giáo - Viện KHXH VN cho biết khái quát: 

"Khi bước vào thế giới toàn cầu hoá, Phật giáo VN có lợi thế riêng: Dù trải qua những thế kỷ vàng son hay có lúc suy thoái, Phật giáo luôn gắn bó với dân tộc, tạo ra những yếu tính cơ bản cho văn hoá VN; và về phương diện tôn giáo, Phật giáo vẫn là thành tố quan trọng bậc nhất trong tâm thức tôn giáo của người Việt...

Về cơ bản, xu hướng nhập thế của Phật giáo VN đặc biệt từ giữa thế kỷ 20 cho tới ngày nay là hướng tới một đạo Phật dấn thân vì xã hội. Trong quá trình hiện đại hoá Phật giáo, chỉ riêng vấn đề hoạt động kinh tế nhưng phải giữ tính cách phi doanh lợi, giữ được cái thiêng hay tâm linh hoá các hoạt động nhập thế là điều không đơn giản...".

Còn theo ông Nguyễn Quốc Tuấn - một chuyên viên của Viện Nghiên cứu tôn giáo: "Cần có một giải pháp toàn diện cho sự phát triển Phật giáo VN. Cần có một khuynh hướng đổi mới cho Phật giáo VN thế kỷ 21 với mục đích bắt kịp những yêu cầu phát triển của xã hội VN, tuy nhiên, sự đổi mới vẫn phải dựa trên nền tảng của trên 2.000 năm lịch sử Phật giáo của đất nước".

Trong lá thư gửi tới hội thảo, nguyên Thủ tướng Võ Văn Kiệt cũng cho rằng: "Hoà hợp đại chúng trên tinh thần từ bi hỷ xả, lục hoà, tôn trọng và khởi thiện tâm đối với nhau là bản chất, truyền thống của Phật giáo, đồng thời cũng là một nhân tố căn bản tạo nên tinh thần đoàn kết nhân ái, hoà hiếu của dân tộc. Nhất định chúng ta phải cùng nhau bằng mọi cách phấn đấu để đạt đựơc sự đoàn kết hoà hợp trong nội bộ Phật giáo trong nước, giữa tăng ni Phật tử VN trong và ngoài nước, giữa Phật giáo VN với Phật giáo các châu lục...".

Có thể nói, điểm nổi bật nhất của hội thảo này là tinh thần cởi mở trong các cuộc đối thoại giữa các vị tăng lữ, Phật tử với các nhà nghiên cứu Phật học trong và ngoài nước xung quanh các vấn đề Phật giáo, đặc biệt là một số vấn đề cấp bách của Phật giáo VN hôm nay. Có thể coi hội thảo như một bước khởi đầu cho quá trình tiếp tục gặp gỡ, thảo luận thân ái, hoà hợp, có trách nhiệm về Phật giáo nói chung và Phật giáo VN nói riêng. 

Thùy Ân ( Lao động)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 5520)
Trong sách Dân quyền sơ bộ (Bước đầu dân quyền), ông Tôn Trung Sơn định nghĩa về hội nghị như sau: “Nói chung, khi nghiên cứu sự lý rồi theo đó mà giải quyết, tự một mình mình thì gọi là độc tư, hai người với nhau thì gọi là đối thoại, ba người trở lên tuân theo những nguyên tắc nhất định, thì gọi đó là hội nghị”.
24 Tháng Giêng 2015(Xem: 4969)
23 Tháng Giêng 2015(Xem: 9238)
Một vị lãnh đạo một tôn giáo lớn, tuy thờ Trời nhưng lại sợ con người, đã không dám tiếp một vị lãnh đạo tôn giáo khác trong một dịp viếng thăm Âu Châu gần đây, mặc dù một vị lãnh đạo tôn giáo nổi tiếng khác từ một nước rất xa xôi tận phía nam Phi Châu đã trực tiếp can thiệp và trách cứ về hành động đáng tiếc này.
16 Tháng Giêng 2015(Xem: 6624)
Người lãnh đạo phải là gương mẫu; mà điều đòi hỏi cao nhất là đức. Đức mới là cái gốc; tất nhiên phải kèm theo cái tài phụ cho cái đức ấy. Theo Sớ giải kinh Pháp Cú (Dhammapadatthakathà), ngài Buddhaghosa ghi nhận rằng Đức Phật có lưu ý đến vấn đề tổ chức một nền hành chánh nhân đạo. Đức Thế Tôn chỉ ra rằng cả một xứ bị suy vong, đốn mạt và khốn khổ khi những người nắm vận mạng quốc gia như vua chúa, quần thần, quan lại quá đỗi tham tàn và bất công.
05 Tháng Chín 2014(Xem: 6091)
Bài viết này không đi vào tìm hiểu về cuộc chiến này mà chỉ phác thảo một vài điểm có liên quan đến Phật giáo ở trong cuộc chiến; nói cụ thể hơn là giới Phật giáo đã có những hành động gì khi đứng ở mỗi bên của cuộc chiến để thực hiện điều được gọi là “hộ quốc” của mình.
01 Tháng Chín 2014(Xem: 10401)
Trong một cuộc đối đầu, ta không nhất thiết cứ réo tên đối phương mà nguyền rủa trù ếm hay chỉ biết bắn phá, dội bom trực tiếp lên họ. Làm vậy tốn kém, om sòm và bạo lực quá, mà kết quả thì như ai cũng thấy là sẽ rất ngắn hạn. Bởi một lẽ là chiếm thành thường dễ hơn giữ thành và cái gật đầu bên ngoài không quan trọng bằng sự đồng tình bên trong.
26 Tháng Bảy 2014(Xem: 11144)
Giới luật Phật giáo cấm người xuất gia không được giữ bất cứ một thứ gì gọi là của riêng. Thế nhưng đối với người thế tục thì giới luật không cấm đoán họ làm giàu, nếu làm giàu bằng những phương tiện sinh sống đúng tức chánh mạng trong Bát chánh đạo. Giáo pháp nhà Phật cũng luôn nhắc nhở: “Phải biết sử dụng tài sản và giúp đỡ người khác”.
25 Tháng Bảy 2014(Xem: 10990)
Người giàu có được coi là có đầy đủ hay dư thừa tài sản. Có nhiều loại tài sản như tiền bạc, hay kiến thức hoặc thông tin kinh tế, tâm linh. Tuy nhiên bài viết này chỉ đặt trọng tâm vào quan điểm của Phật giáo đối với của cải vật chất và kinh tế.
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 9622)
Mùa an cư năm thứ bốn mươi lăm, đức Phật ngụ tại Trúc Lâm tịnh xá, gồm khá đông chư vị đại trưởng lão và chúng tỳ-khưu. Tuy nhiên, thỉnh thoảng, đức Phật và một số ít vị tỳ-khưu lại ghé vườn xoài của thần y Jīvaka hoặc lên đỉnh núi Linh Thứu (Gijjhakūṭa), tại đây ngài thường ở lại lâu hơn.