● Lắc Đầu Và Gật Đầu - Shaking Head Or Nodding Head

24 Tháng Giêng 201400:00(Xem: 3452)

TUYỂN TẬP TRUYỆN RẤT NGẮN
Tác giả: Thích Nhật Từ
Dịch giả: Nguyên Giác
A Collection of Very Short Stories
By Thích Nhat Tu
Translated into English by Tam Dieu and Nguyen Giac
tuyen_tap_truyen_rat_ngan_bia_250
AUTHOR:
Thượng Tọa Tiến Sĩ Thích Nhật Tử
Phó viện trưởng, Học viện Phật giáo Việt Nam tại TP. HCM
Tổng biên tập Tạp Chí Đạo Phật Ngày Nay
TRANSLATORS:
Cư sĩ Tâm Diệu
Chủ biên trang mạng Phật giáo
Thư Viện Hoa Sen - http://thuvienhoasen.org/
Cư sĩ Nguyên Giác
Nhà thơ, người viết truyện ngắn
Ven. Dr. Thich Nhat Tu
Deputy Rector of the Vietnam Buddhist University, HCMC Campus
Editor-in-Chief of Buddhism Today Magazine
Layperson Tam Dieu
Editor-in-Chief of the Buddhist website:
Thư Viện Hoa Sen - http://thuvienhoasen.org/
Layperson Nguyen Giac
A poet and short story teller
Shaking Head or Nodding Head Lắc Đầu và Gật Đầu

After twenty years of isolation, the government of Vietnam started letting the Buddhist monks and nuns to study abroad since early 1990s. Those who were lucky to be helped financially went to France and Japan, those with less financial help went to China, and those with least help went to India, where Buddhism was founded. Among over twenty five religious students going to study in India in 1994, there was a young, energetic, studious monk.

The first day he went to the market to buy some needy things, he came to find a rickshaw (1), which had the look like a “xe kéo” in the south-western provinces of Vietnam.

“How much to go from here to the Camp Market?" He asked the rickshaw driver.

“Đếch ru-pe” -- that meant “ten Indian rupees” (2) – the driver replied.

 “Eight rupees,” the young monk haggled; he knew that the official price for that distance would be only five rupees.

The rickshaw driver shook his head. The monk stepped away because he thought that the driver did not agree with that price of eight rupees.

“Come here, come here... please,” the driver called out.

After hearing the call, the monk asked again for sure, “”Eight rupees, that means eight rupees.”

The driver shook his head. Thinking that the driver disagreed, the monk turned his back and stepped forward fast. Then the driver called out to the monk.

“Bét-thô, please hop in the rickshaw!” the driver said the the monk.

“That means eight rupees, right!” the monk asked again.

The driver shook his head again and again. Unhesitatingly, the monk walked ahead, despite the driver said again and again, “Bét-thô, bét-thô... dear master, please hop onto the rickshaw, please.”

A week later, the monk started learning Hindi language and Indian culture, and then understood that when an Indian shook his/her head that meant he/she wanted to say “I agree with you”; however, a Vietnamese would express his/her agreement by “nodding head.” Also “bét-thô” meant “please get on [the rickshaw]” – while the monk mistook it for “you haggled so bad” in Vietnamese.

[1] There are two types of rickshaws, with or without motor; they are cheap and popular means of transportation in India.

[2] The rupee is Indian currency. In 1994, a rupee was equal to 330 Vietnamese dong; and a U.S. dollar was equal to 36 rupees. 

Sau hai mươi năm bế quan tỏa cảng, chính phủ Việt Nam bắt đầu cấp hộ chiếu cho phép các tu sĩ Phật giáo đi du học vào những năm đầu thập niên 90 của thế kỷ 20. Người có phước được viện trợ tốt thì đi Pháp, đi Nhật, người kém hơn thì đi Trung Quốc và người ít nguồn viện trợ hơn nữa thì đi Ấn Độ, xứ sở đã khai sanh ra ánh đạo vàng Giác Ngộ. Trong số hơn 25 vị đi Ấn Độ vào năm 1994, có một vị tu sĩ trẻ tuổi, năng động và hiếu học.

Ngày đầu tiên ra chợ mua nhu yếu phẩm, thầy gọi một chiếc xe rickshaw đạp [1], hơi giống với chiếc xe kéo ở các tỉnh miền Tây Nam bộ Việt Nam.

"Từ đây đi ra chợ Camp bao nhiêu tiền?" thầy hỏi vị đạp xe.

"Đếch ru-pe," tức "mười đồng rupee", [2] anh đạp xe trả lời.

"Át ru-pe," tức "tám đồng được không?" thầy mặc cả, vì thầy biết rằng giá chính thức chỉ có năm đồng rupee thôi.

Anh đạp xe lắc đầu năm bảy cái. Thầy bỏ đi vì nghĩ anh không chịu giá tám đồng.

"Come, come" tức "lại đây, lại đây!" anh đạp xe gọi vói theo thầy.

Nghe anh gọi, thầy hỏi lại cho chắc: "Tám đồng hả!" "tám đồng nghe!" thầy nói thêm.

Anh đạp xe lại lắc đầu lia lịa. Thầy thầm nghĩ anh dạp xe thật khó hiểu nên quay lưng đi nhanh. Anh đạp xe lại gọi vói theo.

"Bét-thô" lên xe!" anh đạp xe mời thầy.

"Tám đồng phải không?" thầy lại hỏi.

Anh đạp xe lại lắc đầu vài cái. Thầy bỏ đi thẳng một nước mà không ngó ngoái lại, mặc cho anh đạp xe mời gọi nhiều lần, "bét-thô, bét-thô" mời [thầy] lên xe, mời [thầy] lên xe.

Một tuần lễ sau đó, thầy bắt đầu học tiếng Hindi và văn hóa Ấn Độ, thầy mới hiểu ra rằng "lắc đầu" là dấu hiệu biểu tỏ "sự đồng ý" của người Ấn, mà người Việt Nam thường thể hiện bằng cái "gật đầu," và "bét-thô" là "mời ngồi [lên xe]" mà thầy cứ tưởng anh nói tiếng Việt theo giọng đớt: "[trả giá] bết thế."

[1] Có hai loại Rickshaw, loại Rickshaw đạp và loại Rickshaw máy. Đây là 2 phương tiện giao thông tương đối rẻ và phổ biến ở Ấn Độ.

[2] Rupee là đơn vị tiền tệ của Ấn Độ. Giá một đồng Rupee vào năm 1994 tương đương 330 đồng Việt Nam, và khoảng 36 đổng Rupee mới bằng một đồng đô la Mỹ.



Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
03 Tháng Sáu 2015(Xem: 7026)
Dòng đời xuôi ngược ngược xuôi, vô vàn các mối tương tác đan xen, thoạt nhìn tưởng như bình lặng nhưng sự thực, chúng đang dệt nên bầu không khí sinh hoạt của xã hội: sôi động, muôn hình nghìn tía lại cũng gai góc hiểm lụy. Hình ảnh chợ đời_cách nói của nhân gian_ sao đắc ý đến vậy!
02 Tháng Sáu 2015(Xem: 9045)
Sinh ra lớn lên tại khu ghetto nghèo đầy tội phạm thường thấy tại các thành phố lớn, John không có cha, mẹ nghiện ngập suốt ngày. Bao nhiêu tiền chính phủ trợ cấp hàng tháng cho gia đình nghèo, mẹ anh dùng mua rượu, thuốc.
04 Tháng Năm 2015(Xem: 7096)
Tuấn quen Davis hơn 20 năm trước tại Trường Đại học Oregon, Hoa Kỳ khi theo học ngành lập trình điện toán. Cũng giống như bao người Việt qua đây trong thời gian đầu, ngày ấy Tuấn rất khổ sở với các môn đòi hỏi phải đọc và viết nhiều tiếng Anh. Những môn Toán Lý Hóa, Lập trình, Logic thì Tuấn học rất khá. Trong một lần vào phòng lab, thấy Davis bực bội giải không ra bài lập trình, Tuấn đến giúp và quen anh từ dạo ấy.
27 Tháng Ba 2015(Xem: 8979)
Mùa an cư của giáo đoàn Siddhatta bình lặng giữa mùa sala hé nụ. Đoàn khất sĩ ngày thêm đông. Rừng sala như một lễ hội bắt đầu… Mùa kiết hạ sắp tới. Đức Phật rất lấy làm mãn nguyện với khu rừng ngập tràn hoa sala vốn của thái tử Jeta này.
30 Tháng Bảy 2014(Xem: 8560)
Suy cho cùng, kiếp người hay cuộc tu chỉ là những lần ghé lại đâu đó. Nói ở nghĩa nào thì người ta không ai có thể chung thân với một thứ gì miên viễn. Mình không bỏ nó thì nó cũng xa mình. Ta có thể mất nó, vì nhàm chán hay không còn cơ hội nắm níu. Và cái mà ta yêu nhất cũng có nhiều kiểu bỏ ta ở lại mà đi. Hồi xưa bắt chước theo kinh mà nói thì cái gì cũng là bè cỏ qua sông...
11 Tháng Sáu 2014(Xem: 9087)
...một niềm thương cảm dịu dàng, sâu lắng gợn lên, chị thấy mình đang đầy đủ và hạnh phúc với những gì đang có trong tay, chị thấy mình may mắn hơn rất nhiều người. Cuộc đời sẽ bình yên biết bao nếu ta có cái nhìn thấu đáo với mọi sự chung quanh, hãy bằng lòng với những duyên khởi và duyên tan, có đến tất có đi, có vui ắt phải có buồn,… trần gian vốn dĩ như thế mà, sao ta cứ mong cầu mọi sự như ý ta mãi mãi…
06 Tháng Sáu 2014(Xem: 8504)
Cuối tháng giêng, trời lạnh sắt se. Nước rỉ ra từ những lùm cây rậm, khe đá hở, rồi theo những đường rãnh, róc rách đổ xuống suối, sườn núi, triền non, mù sương bãng lãng; chỗ đậm như khói, chỗ nhạt như lụa; vật vờ, chao động, nhẹ thênh thênh, huyền ảo như cổ tích, chập chờn như mộng mị.