Sáu Tám Nguyên Xuân

24 Tháng Ba 201509:21(Xem: 5377)
SÁU TÁM NGUYÊN XUÂN
Nguyễn Lương Vỵ


Thăm mộ Bùi Giáng


Xin chào nhau giữa con đường (*)
Trời xanh phía trước mây hường phía sau
Nguyên Xuân là buổi sơ đầu
Nguyên âm trổ nụ bên cầu í a!!!
Nguyên màu cổ lục sát na
Điệp trùng cánh phượng giang hà vút lên


Xin chào nhau giữa nhớ quên
Hồn phơ phất tuyết phách rền vang sương
Nguyên Xuân là mộng cát tường
Nguyên âm trố mắt vô thường ò e!!!
Nguyên màu lá máu nằm nghe
Ngàn thâu tuyệt cú vắng hoe chín chiều


Xin chào nhau giữa hoang liêu
Trầm luân tiếng khóc tàn xiêu giọng cười
Nguyên Xuân là ý trong lời
Nguyên âm cố thổ bên trời cố tri!!!
Nguyên màu nhớ dấu chân đi
Chìm trong dấu lệ hài nhi ngân dài


Xin chào nhau giữa trùng lai
Trông lên réo rắt ngó hoài lung linh
Nguyên Xuân là bóng trong hình
Nguyên âm bầm huyết lặng thinh kiếp người!!!
Nguyên màu chớ hỏi xa xôi
Chiều nghiêng nắng quái mồ rơi Mưa Nguồn…


Gò Dưa – Thủ Đức, 2.2015

(*) Xin chào nhau giữa con đường
     Mùa xuân phía trước miên trường phía sau…
     (Chào Nguyên Xuân – Bùi Giáng)
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Giêng 2017(Xem: 4812)
16 Tháng Tám 2016(Xem: 6064)
10 Tháng Sáu 2016(Xem: 4956)
09 Tháng Năm 2016(Xem: 5410)
09 Tháng Năm 2016(Xem: 4865)
21 Tháng Tư 2016(Xem: 5712)
Từ thuở nọ, thi sỹ Giác Tâm mới vừa mở mắt chào đời đã nằm võng đong đưa giữa trùng điệp phù vân lãng đãng, ngút ngàn sương khói chung quanh, được hun đúc, tiếp cận với hồn thiêng sông núi uy linh, hùng vĩ nên tâm hồn thi sỹ tự nhiên hàm dưỡng trong bầu khí chất rất mực thuần khiết, nguyên sơ.
11 Tháng Ba 2016(Xem: 4773)
Thơ của Lữ Quỳnh… những trang thơ Lữ Quỳnh. Điềm đạm, dịu dàng, trong vắt, ẩn mật… Thêm nữa, hình như đọng lại trong các dòng thơ anh là một nỗi buồn. Mỗi khi đọc thơ anh, dù một hay vài bài, tôi vẫn tự hỏi, phải chăng đó là những nỗi buồn lặng lẽ, rất mực lặng lẽ, được chép lại trên giấy thật vội để không kịp trở thành những niềm vui… Vậy đó, từ sâu thẳm của một thâm cảm về cõi hư huyễn này, thơ Lữ Quỳnh đã hiển lộ như một hướng vọng về Tịnh Độ, một cõi ẩn mật trong vắt hiện ra giữa các dòng chữ của anh.