Không Có Pháp Môn Nào Duy Nhất

07 Tháng Hai 201300:00(Xem: 6773)

BỆNH TẬT LÀ MỘT ÂN SỦNG
Chân Pháp Đăng

Không có pháp môn nào duy nhất


Bạn thân mến,

 Hai hôm nữa, thầy Vô Ngại sẽ đến tu viện Cát Tường. Đó là một niềm vui cho Lang. Thầy Vô Ngại và Lang là hai anh em, xuất gia cùng một ngày với thầy Nguyện Hải và sư cô Bảo Nghiêm, gọi là bốn con sư tử. Bấy lâu nay, thầy Vô Ngại tu nhập thất, nhưng thương Cát Tường nên về đây nâng đỡ cho Lang. Trong đời sống tu tập, bạn luôn luôn cần sự nâng đỡ của tăng thân, dù bạn có tài năng gì nữa, có sức mạnh gì đi nữa, so với năng lượng của tăng, bạn vẫn luôn cảm thấy nhỏ bé.

 Thầy Vô Ngại rất thích tu theo phương cách riêng của thầy. Cát Tường là nơi thích hợp cho thầy. Cát Tường có đầy đủ không gian và thời khóa phù hợp với thầy. Ngoài ra, thầy có thể tu tập theo nhu yếu riêng. Lang cũng đang cố gắng thực tập. Lang may mắn đã từng ở tu viện Rừng Phong hơn 7 năm nên tự đào luyện cho mình một nếp thực tập tự lực, nghĩa là mình không cần phải nương tựa quá nhiều nơi người khác. Lang cố gắng thực tập khi ở trong rừng một mình, khi ở trong phòng ngủ, và cố nhiên là giữ đều công phu thời khóa. Lang có một chút niềm vui, an lạc trong lúc ngồi thiền, thiền hành và tụng kinh nên không bị lờn.

 Đời tu dễ rơi vào các trạng thái lờn, lười, dãi đãi, phóng túng... dù cho hoàn cảnh có thuận tiện tới đâu. Trạng thái của tâm là căn bản. Mọi phẩm chất đời sống đều tuỳ thuộc sâu đậm nơi tâm. Tâm bất an, bạn ở đâu cũng không an. Có nhiều tiền lắm của nhưng nếu tâm bạn buồn chán, căng thẳng, bất an thì bạn cũng không có hạnh phúc. Biết thế, Lang dồn hết tấm lòng chăm sóc cho vườn tâm. Lang thích uống trà một mình và thực tập nuôi dưỡng ý thức rằng ‘đây là giây phút hạnh phúc’. Nếu không có hạnh phúc thì dù làm gì, đi đâu, Lang cũng sẽ buồn chán. Tóm lại, sống từng giây từng phút là quan trọng nhất của đời người.

 Lang quí thầy Vô Ngại lắm. Từ ngày xuất gia, hai anh em luôn có liên hệ tốt. Lang kính trọng sự tha thiết trong đời sống thực tập của thầy. Thầy luôn bước từng bước chân thiền hành. Dáng dấp của thầy tỏa lộ nét thong dong. Thầy lại thích ngồi thiền, lạy Phật và tụng kinh. Chỉ như vậy, thầy có đủ tư cách làm thầy cho Lang. Thầy là món qùa quí cho tu viện. Có nhiều người có tài tổ chức, thuyết giảng, làm văn phòng, viết văn, làm thơ, nhưng cái quí của người tu là sự vững chãi trong sự thực tập. Tới khi gần chết, tài năng, giảng hay, tổ chức không thể giúp được gì cho sự thông suốt nội tâm, chỉ có công phu thực tập thiết tha mới có thể cứu vớt linh hồn khỏi đọa vào nơi đen tối của nghiệp lực và vô minh.

 Thầy Vô Ngại bảo với Lang. “Sư anh ơi! Sư em thích hợp với pháp môn tịnh độ hơn thiền. Sư em cần niệm Phật A Di Đà thì mới định tâm.” Lang biểu lộ niềm vui và tán thán rằng pháp môn nào cũng mầu nhiệm cả. Niệm Phật được định tâm là quí lắm, còn hơn ngồi đó mà suy nghĩ lung tung. Lang chia sẻ tiếp.

 Mỗi người có một căn cơ khác nhau nên ta phải tìm cho được pháp môn thích hợp có hiệu quả trong sự thực tập. Quan trọng là thực tập có nội dung, chứ không nên bị kẹt vào pháp môn nào đặc biệt. Ta nên cởi mở để học hỏi. Trong lúc thực tập, ta cần có sự uyển chuyển để thích nghi với căn cơ và pháp môn hành trì.

 Lang hợp với sự thực tập an ban thủ ý do Bổn Sư trao truyền. An ban giúp Lang dễ định tâm, và nó làm cho Lang cảm thấy khỏe nhẹ. An ban đưa dưỡng khí vào thân và đưa thán khí ra ngoài. Cố nhiên an ban giúp định tâm. Tuy nhiên, định tâm không hẳn phải nhất định theo an ban. Tâm định là sự chú tâm vào một đối tượng mà đối tượng ấy có thể là một vị Phật hoặc một hình ảnh nào cũng được.

 Thông thường, đối tượng thích thú mới dễ đưa tới định. Định nghĩa là chú tâm, nhất cảnh, tập trung, tức là ngược lại với tán loạn. Nếu đối tượng không thích thú thì tâm dễ chán, vì thế nó chạy lung tung, nhất là người có đời sống phóng đãng, lăng xăng. Bởi thế, ta phải tìm ra đối tượng thích thú để kích thích định tâm. Có định tâm thì làm gì cũng vui và có ý nghĩa.

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Sáu 2015(Xem: 10522)
Kinh tạng còn ghi lại khá nhiều trường hợp Đức Phật đích thân trợ niệm hoặc dạy các đệ tử đi trợ niệm cho người bệnh hoặc người sắp lâm chung.
24 Tháng Tư 2015(Xem: 9173)
Ngậm ngùi bởi tiếc nuối tuổi trẻ đã trôi qua lúc nào không hay. Ngậm ngùi phải chi hồi đó thế này thế khác... Hình như ta chẳng bao giờ thực sống. Lúc còn trẻ, ta mơ ước tương lai, sống cho tương lai, nghĩ rằng phải đạt cái này cái nọ, có được cái kia cái khác mới là sống. Khi có tuổi, khi đã có được cái này cái nọ, cái kia cái khác thì ta lại sống cho quá khứ. Nhỏ mong cho mau lớn, lớn mong cho nhỏ lại. Quả là lý thú. Tóm lại, ta chẳng biết quý những giây phút hiện tại.
12 Tháng Tư 2015(Xem: 10289)
Bản văn này dịch theo tài liệu có tưạ đề “Relaxation for pain management: Free Relaxation Script” của chuyên gia y khoa trị liệu Candi Raudebaugh đang làm việc trong ngành y tế Canada. Phương pháp này ứng dụng thiền để đối trị đau đớn. Bản văn ghi lại một thời khóa người y sĩ hướng dẫn bệnh nhân, khoảng 45 phút. Bản Việt dịch thực hiện bởi Nguyên Giác.
05 Tháng Tư 2015(Xem: 6367)
Kinh nghiệm cận tử đã thu hút nhiều chú ý gần đây. Năm 2014, bộ phim Heaven Is for Real (Thiên đường có thật), kể về một cậu bé nhỏ nói với cha mẹ mình là cậu đã lên chơi ở thiên đường khi đang được phẫu thuật cấp cứu, đã đem về doanh thu đáng ngưỡng mộ $91 triệu tại Hoa Kỳ. Cuốn sách chuyển thể thành bộ phim xuất bản vào năm 2010, bán được khoảng 10 triệu bản và chiếm 206 tuần trong danh sách bán chạy nhất của New York Times.
22 Tháng Ba 2015(Xem: 7100)
Đã có những bệnh viện và trung tâm lớn hiện đang chữa rất hiệu quả bệnh nan y mà nếu so với phương pháp Thực Dưỡng, nó gần như trùng khít. Sự kết hợp giữa Tây y và Thực Dưỡng sẽ là năng lượng cho bước tiến dài của ngành Y học thế giới.
17 Tháng Hai 2015(Xem: 6072)
Cuối cùng thì những dự định, hi vọng, ước mơ, hoài bão cũng chỉ là khói bụi tan đi như những đám mây trên bầu trời mênh mông, vô tận kia. Đến một ngày rồi ai ai cũng đều phải trả lại cho đất trời những gì đã vay mượn để trở về.
12 Tháng Hai 2015(Xem: 6146)
Hôm ấy, có một vị tỳ-khưu còn trẻ nhưng bị bệnh mất, thi hài được chư tăng hỏa táng. Một vài người thắc mắc sao còn quá trẻ mà đã hết tuổi thọ? Vài ngày sau, trong thành phố Āḷavī có người chết bệnh, có người chết nước, có người chết lửa, có người chết do sét đánh, có người chết do đao kiếm... được bàn tán chỗ này, nơi kia.
19 Tháng Giêng 2015(Xem: 6598)
Quán chiếu và thiền định về cái chết và sự vô thường được coi là rất quan trọng trong Phật giáo vì hai lý do: (1) chỉ vì ý thức đời sống ngắn ngủi và quý giá như thế nào nên chúng ta có thể làm cho nó có ý nghĩa và sống trọn vẹn với nó, (2) và bằng sự hiểu biết về tiến trình chết và tự mình làm quen với nó, chúng ta có thể loại bỏ sự sợ hãi vào lúc chết và bảo đảm cho một sự tái sinh tốt.
04 Tháng Giêng 2015(Xem: 23192)