Chuyện Người Tài Xế Tắc Xi Không Của Riêng Ai

07 Tháng Tám 201300:00(Xem: 11371)

CHUYỆN NGƯỜI TÀI XẾ TẮC XI KHÔNG CỦA RIÊNG AI
TS. Nguyễn Mạnh Hùng

happy_taxiTôi hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất sau 1 tuần đi công tác nước ngoài. Làm xong thủ tục nhập cảnh, nhận hành lý, tôi ra bắt tắc xi để về nhà. Đến lượt tôi là 1 taxi của hãng Happy Taxi.

Tôi lên xe và câu hỏi đầu tiên tôi được hỏi là về đâu. Tôi nói địa chỉ của mình. Và thế là xe chạy.

Cũng không có chuyện gì xảy ra nếu như lái xe đã cố tình đi không đúng đường (Có thể anh ta nghe giọng miền bắc của tôi nên cho rằng tôi không biết đường Sài Gòn!). Thế là tôi đã trở thành người chỉ đường cho lái xe taxi.

Cũng không có chuyện gì xảy ra nếu như khi về đến nơi tôi hỏi hết bao nhiêu tiền, anh ta nói 100 ngàn đồng. Tôi hỏi thì anh ta trả lời bởi mất 20 ngàn tiền vé sân bay. Tôi không nhìn rõ đồng hồ và đã nhờ anh chỉ rõ để tôi nhìn thấy đồng hồ chỉ con số: 66 ngàn đồng. Anh than phiền rằng do ít khách và phải đợi lâu quá!

Cũng không có chuyện gì xảy ra nếu như tôi không là người thường xuyên bay và hôm nay, trước khi ra khỏi sân bay, tôi đã đọc kỹ giá vé là 10 ngàn đồng và thấy rất rõ anh lái taxi trả đúng 10 ngàn đồng. Như vậy, tôi phải thanh toán là 77 ngàn đồng tất cả, cho cuốc taxi này.

Tôi phê bình người lái taxi rằng anh đã gian dối. Vừa cố tình đi lòng vòng, vừa cố tình nói sai giá vé cổng sân bay. Tôi vẫn đưa cho anh 100 ngàn đồng, coi như boa cho anh 20 ngàn. Có đáng là bao! Anh cầm tiền và xấu hổ nhìn tôi rồi lặng lẽ lên xe.

Cũng thật tiếc bởi anh đón tôi ở cổng quốc tế, tức hành khách nơi đây đều là những người vừa từ nước ngoài về hay từ quốc gia khác tới. Cảm giác đầu tiên luôn tại sân bay, trên taxi về thành phố và là rất rất quan trọng. Và dù cố tình hay vô tình, anh bạn lái taxi hôm nay đã góp phần làm mất đi hình ảnh thân thiện, dễ gần, nhiệt tình, mến khách của người Việt Nam chúng ta.

Cũng nói thêm rằng, khuôn mặt của anh lái taxi hôm nay rất căng thẳng, chưa dễ thương. Nếu như anh nở với tôi chỉ 1 nụ cười thôi. Nếu như anh vui vẻ với tôi 1 chút thôi. Nếu như anh quan tâm đến tôi (và bất cứ vị khách nào vừa đi nước ngoài về!)

Câu chuyện nhắc tôi về 5 giới. Giới thứ 4 khuyên chúng ta không chỉ không nói dối mà nên ái ngữ, tức nói những lời tốt đẹp, dễ thương. Anh lái taxi hôm nay nhắc tôi về giới thứ 2: không chỉ không trộm cắp mà cần biết bố thí, biết cho đi.

Xe taxi tôi đi hôm nay là xe số 534. Tôi đang thầm cám ơn anh lái taxi của hãng Happy taxi đã nhắc tôi giữ giới. Và rằng tôi (và cả bạn nữa) cần phải sống tốt hơn.

Tôi cũng mong cho hãng có thể hướng dẫn, đào tạo và nhắc nhở các nhân viên của mình trong cách sống và phong cách làm việc!

Tôi cũng nhớ rằng, ở Nhật Bản, lái taxi đã không ít lần chở tôi đến bến tàu điện ngầm. Họ nói: hãy đi tàu điện ngầm cho tiện và rẻ.

Chuyện này liệu có chỉ của anh lái taxi? Hay của cả bạn? Và của rất nhiều người trong tất cả chúng ta.

TS Nguyễn Mạnh Hùng – Công ty sách Thái Hà 
(Phật Tử Việt Nam)

Nguồn tin báo Lao Động cho biết hãng xe Happy Taxi đã bị đóng cửa.

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
27 Tháng Mười Một 2016(Xem: 6152)
16 Tháng Mười Một 2016(Xem: 5743)
19 Tháng Bảy 2016(Xem: 6154)
Trong khi mọi người cố gắng chấp nhận các sự kiện bi thảm đã xảy ra, thí dụ như vụ tấn công mới đây ở thành phố Nice, nước Pháp, vào buổi tối thứ Năm (ngày 14/7/2016), nhiều người đã đi tìm sự đoàn kết, và sự sẻ-chia niềm thông-cảm trên các phương tiện truyền-thông xã hội.
24 Tháng Sáu 2016(Xem: 5703)
Thông thường, rất nhiều người trong chúng ta nghĩ rằng một người giàu có thường là người hạnh phúc, hay ít ra, họ dễ có cuộc sống hạnh phúc hơn người khác. Vì tin như thế, trong cuộc sống, chúng ta lao vào làm giàu và làm giàu không mệt mỏi để thực hiện khát vọng hạnh phúc của mình. Thế nhưng, kết quả nghiên cứu trong nhiều năm qua cho thấy rằng, sự thật không hẳn như vậy.
28 Tháng Năm 2016(Xem: 5997)
Một huynh đệ của tôi đã giảng dạy thiền tại một trai giam có hệ thống an ninh bậc nhất gần thành phố Perth trong khoảng thời gian vài tuần. Một nhóm tù nhân đã đến làm quen và rất kính trọng thầy. Cuối mỗi buổi giảng, họ thường hỏi thầy ấy về những sinh hoạt hằng ngày trong một tu viện Phật giáo.
20 Tháng Năm 2016(Xem: 7282)
Có lẽ sự ra đi của một đứa trẻ là sự nghiệt ngã nhất của cái chết mà khó ai có thể chấp nhận nó. Tôi đã dự và làm chủ lễ trong nhiều đám tang của các bé trai, bé gái vẫn còn chưa được nếm trải cuộc đời. Trách nhiệm của tôi là hướng dẫn các bậc cha mẹ cũng như những người trong gia đình đang đau buồn cùng cực và quẫn trí, để vượt qua nỗi đau của mặc cảm tội lỗi và nỗi ám ảnh về câu trả lời cho câu hỏi “Tại sao?”
27 Tháng Tư 2016(Xem: 5196)
Phật giáo cần nói gì về những giấc mộng? Giống như một nền văn hóa khác, trong giới tín đồ Phật giáo cũng có những người tự xưng là giỏi về chuyện giải thích giấc mộng. Hạng người đó đã làm lạc lối những kẻ cả tin bằng cách khai thác sự thiếu hiểu biết của họ vốn cho rằng mỗi giấc mộng đều có một ý nghĩa tâm linh hay tiên tri.