Chuyện Người Tài Xế Tắc Xi Không Của Riêng Ai

07 Tháng Tám 201300:00(Xem: 11372)

CHUYỆN NGƯỜI TÀI XẾ TẮC XI KHÔNG CỦA RIÊNG AI
TS. Nguyễn Mạnh Hùng

happy_taxiTôi hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất sau 1 tuần đi công tác nước ngoài. Làm xong thủ tục nhập cảnh, nhận hành lý, tôi ra bắt tắc xi để về nhà. Đến lượt tôi là 1 taxi của hãng Happy Taxi.

Tôi lên xe và câu hỏi đầu tiên tôi được hỏi là về đâu. Tôi nói địa chỉ của mình. Và thế là xe chạy.

Cũng không có chuyện gì xảy ra nếu như lái xe đã cố tình đi không đúng đường (Có thể anh ta nghe giọng miền bắc của tôi nên cho rằng tôi không biết đường Sài Gòn!). Thế là tôi đã trở thành người chỉ đường cho lái xe taxi.

Cũng không có chuyện gì xảy ra nếu như khi về đến nơi tôi hỏi hết bao nhiêu tiền, anh ta nói 100 ngàn đồng. Tôi hỏi thì anh ta trả lời bởi mất 20 ngàn tiền vé sân bay. Tôi không nhìn rõ đồng hồ và đã nhờ anh chỉ rõ để tôi nhìn thấy đồng hồ chỉ con số: 66 ngàn đồng. Anh than phiền rằng do ít khách và phải đợi lâu quá!

Cũng không có chuyện gì xảy ra nếu như tôi không là người thường xuyên bay và hôm nay, trước khi ra khỏi sân bay, tôi đã đọc kỹ giá vé là 10 ngàn đồng và thấy rất rõ anh lái taxi trả đúng 10 ngàn đồng. Như vậy, tôi phải thanh toán là 77 ngàn đồng tất cả, cho cuốc taxi này.

Tôi phê bình người lái taxi rằng anh đã gian dối. Vừa cố tình đi lòng vòng, vừa cố tình nói sai giá vé cổng sân bay. Tôi vẫn đưa cho anh 100 ngàn đồng, coi như boa cho anh 20 ngàn. Có đáng là bao! Anh cầm tiền và xấu hổ nhìn tôi rồi lặng lẽ lên xe.

Cũng thật tiếc bởi anh đón tôi ở cổng quốc tế, tức hành khách nơi đây đều là những người vừa từ nước ngoài về hay từ quốc gia khác tới. Cảm giác đầu tiên luôn tại sân bay, trên taxi về thành phố và là rất rất quan trọng. Và dù cố tình hay vô tình, anh bạn lái taxi hôm nay đã góp phần làm mất đi hình ảnh thân thiện, dễ gần, nhiệt tình, mến khách của người Việt Nam chúng ta.

Cũng nói thêm rằng, khuôn mặt của anh lái taxi hôm nay rất căng thẳng, chưa dễ thương. Nếu như anh nở với tôi chỉ 1 nụ cười thôi. Nếu như anh vui vẻ với tôi 1 chút thôi. Nếu như anh quan tâm đến tôi (và bất cứ vị khách nào vừa đi nước ngoài về!)

Câu chuyện nhắc tôi về 5 giới. Giới thứ 4 khuyên chúng ta không chỉ không nói dối mà nên ái ngữ, tức nói những lời tốt đẹp, dễ thương. Anh lái taxi hôm nay nhắc tôi về giới thứ 2: không chỉ không trộm cắp mà cần biết bố thí, biết cho đi.

Xe taxi tôi đi hôm nay là xe số 534. Tôi đang thầm cám ơn anh lái taxi của hãng Happy taxi đã nhắc tôi giữ giới. Và rằng tôi (và cả bạn nữa) cần phải sống tốt hơn.

Tôi cũng mong cho hãng có thể hướng dẫn, đào tạo và nhắc nhở các nhân viên của mình trong cách sống và phong cách làm việc!

Tôi cũng nhớ rằng, ở Nhật Bản, lái taxi đã không ít lần chở tôi đến bến tàu điện ngầm. Họ nói: hãy đi tàu điện ngầm cho tiện và rẻ.

Chuyện này liệu có chỉ của anh lái taxi? Hay của cả bạn? Và của rất nhiều người trong tất cả chúng ta.

TS Nguyễn Mạnh Hùng – Công ty sách Thái Hà 
(Phật Tử Việt Nam)

Nguồn tin báo Lao Động cho biết hãng xe Happy Taxi đã bị đóng cửa.

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Tư 2016(Xem: 6070)
Tháng 10 năm 2009, Cơ Quan Lương Nông Thế Giới báo động tình hình lương thực chung trên thế giới rất đáng lo ngại. Theo tổ chức nầy, thì hiện có trên 1 tỉ người đang bị lâm vào tình trạng thiếu ăn. Nạn nhân cũng vẫn là dân tộc của các quốc gia đang phát triển thuộc khu vực Châu Phi.
21 Tháng Ba 2016(Xem: 6068)
Có một bài học ngoại ngữ đã cũ về có và không có, đại ý rằng: Một ngôi sao màn bạc nổi tiếng, cô ta có rất nhiều tiền, cô ta có nhiều biệt thự với những bể bơi sang trọng, có xe hơi đát tiền, cô ta có tài năng vượt xa những con người bình thường khác , cô ta có sắc đẹp và thân hình tuyệt mỹ tràn đầy sức sống. Chưa hết, cô ta có một người chồng mơ ước với những đứa con đẹp tựa thiên thần, cuộc sống của cô thực sự là một thiên đường. Cô ta có tất cả.
11 Tháng Ba 2016(Xem: 8542)
ĐĐ.Thích Minh Niệm, tác giả cuốn sách Hiểu về trái tim (NXB Trẻ) dành cho trang Phật giáo - Tuổi trẻ buổi trò chuyện về lòng biết ơn, việc sống đẹp trong tinh thần báo ơn. Đây như câu chuyện đầu xuân cho những người trẻ, để cùng khơi lên lòng biết ơn, giá trị của gia đình, sự nương tựa tổ ấm (tâm linh và huyết thống) để vượt qua cám dỗ, chông chênh, vấp ngã trên hành trình một năm dài phía trước...
09 Tháng Giêng 2016(Xem: 6547)
Các nhà tư tưởng của đất nước Phật giáo Bhutan nhỏ bé đã có một cuộc gặp gỡ các nhà tư tưởng phương Tây ở Hà Lan để thảo luận về khái niệm Tổng Hạnh phúc Quốc gia (Gross National Happiness – GNH), một khái niệm đối lập với khái niệm Tổng Sản phẩm Quốc gia (Gross National Product – GNP) – chỉ số về phát triển kinh tế của thế giới.
07 Tháng Giêng 2016(Xem: 6816)
Năm nay tôi đã gần bốn mươi tuổi, nhưng nếu tiền nghiệp cho sống đến trăm tuổi mà có ai hỏi về phép trường sinh ích thọ thì trước sau tôi cũng cho họ mỗi toa thuốc này. Phù âm ích dương, tráng khí bổ huyết, tiêu độc nhuận trường, tất thảy đều có thể dùng mỗi bài thuốc này. Tùy theo bệnh trạng và thể chất mỗi người mà liều lượng linh động gia giảm cho thích hợp.
02 Tháng Giêng 2016(Xem: 8649)
Chuyện rằng một kỹ sư người Nhật đang làm việc cho một công trình xây dựng cầu treo tại Thổ Nhĩ Kỳ đã tự tử vào đúng hôm chủ nhật sau khi một sợi dây cáp bị đứt. Mặc dù cầu không bị gẫy và không có người thiệt mạng, người kỹ sư 51 tuổi Kishi Ryoichi đã tự nhận trách nhiệm cho sự cố này trong bức thư mà ông để lại
16 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 7727)
Bệnh Ung Thư Và Thái Độ Người Phật Tử. Thuyết Pháp Thầy Thích Phước Tiến -
15 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 7868)
Người tu chứng không phải do học cao hiểu rộng mà được, mà chỉ thấy rõ thân này là một tổ hợp vật chất, do nhiều yếu tố thành hình, không có cái ngã thực thể cố định. Biết được như thế, chúng ta làm tất cả việc mà không thấy mình làm. Người học cao hiểu rộng, nếu không có sự tu tập thì sự chấp ngã càng lớn. Do đó dễ làm tổn hại cho nhiều người, khi họ lợi dụng quyền hành thế lực.
07 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 7662)
Đam mê là một cái thú đồng thời là cái tật của con người. Có thể nói rằng hầu hết những người làm nên cơ nghiệp đều bắt đầu từ những đam mê nhưng có không ít người cũng vì đam mê mà thân bại, danh liệt. Cuộc sống nếu thiếu đam mê sẽ nhạt nhẽo, vô vị và mất sinh khí. Vì thực ra, đam mê vốn không phải là tội lỗi nhưng vấn đề cần đặt ra với con người là đam mê cái gì, đam mê như thế nào?