Chung cuộc - The end (song ngữ)

01 Tháng Tám 201503:45(Xem: 5900)
tuyen tap vu lan 2CHUNG CUỘC - THE END
by Rabindranath Tagore
Tâm Minh Ngô Tằng Giao chuyển ngữ 

CHUNG CUỘC

Tới giờ con phải đi rồi
Mẹ ơi con phải đi thôi mẹ à.
Khi trong bóng tối nhạt nhòa
Bình minh cô tịch hiện ra dịu hiền
Mẹ vươn tay xuống giường bên
Tìm con bé bỏng. Con bèn thưa mau:
“Bé nào còn ở đó đâu!”
Mẹ ơi Con phải đi nào còn đây.

Con thành làn gió hây hây
Vuốt ve Mẹ quý tỏ bày lòng con,
Con thành sóng nước nhẹ tuôn
Hôn khi mẹ tắm và hôn Mẹ hoài.

Trong đêm gió lộng ngoài trời
Khi mưa vỗ lá cây khơi điệu buồn
Mẹ nghe con sẽ thì thầm
Ngay trong giường Mẹ, kèm luôn tiếng cười
Vang theo ánh chớp bên ngoài
Rọi qua cửa sổ phòng nơi Mẹ nằm.

Khi mà Mẹ ngủ khó khăn
Nghĩ về con mãi, miên man đêm trường
Con từ sao sáng hát vang:
“Ngủ yên hỡi Mẹ! Hãy an giấc nồng!”

Lạc theo trăng sáng vào phòng
Con len lén tới giường cùng Mẹ thôi
Nằm vào lòng Mẹ tuyệt vời
Trong khi Mẹ ngủ con thời đâu xa.

Con thành một giấc mơ hoa
Qua mi mắt Mẹ hé ra đêm này
Lọt vào khi Mẹ ngủ say
Và khi thức giấc Mẹ đầy ngạc nhiên
Nhìn quanh, con chẳng kề bên
Con như đom đóm bay lên tối trời.

Khi ngày Đại Lễ tới nơi
Trẻ con lối xóm tới chơi quanh nhà,
Con hoà tiếng sáo vẳng ra
Thấm vào tim Mẹ thiết tha suốt ngày.

Đến thăm Mẹ lễ năm nay
Cô mang quà tặng, hỏi: “Này Chị ơi
Bé nhà mình ở đâu rồi?”
Dịu dàng Mẹ hãy trả lời Cô đi:
“Em à! Bé chẳng xa chi
Ở trong mắt chị Bé thì còn đây
Bé trong thân thể chị này
Trong tâm hồn chị Bé nay mãi còn!”

 

Tâm Minh Ngô Tằng Giao chuyển ngữ 
(Mùa Lễ Vu Lan 8-2015)

THE END

It is time for me to go,
Mother I am going.
When in the paling darkness
of the lonely dawn
you stretch out your arms for your baby
in the bed,
I shall say, “Baby is not there!” –
Mother, I am going.

I shall become a delicate draught of air and caress you and I shall be ripples in the water when you bathe, and kiss you and kiss you again.

In the gusty night
when the rain patters on the leaves
you will hear my whisper in your bed,
and my laughter will flash with the lightning
through the open window
into your room.

If you lie awake,
thinking of your baby till late into the night,
I shall sing to you from the stars,
“Sleep, mother, sleep.”

On the straying moonbeams
I shall steal over your bed,
and lie upon your bosom
while you sleep.

I shall become a dream,
and through the little opening of your eyelids
I shall slip into the depths of your sleep
and when you wake up and look round
startled, like a twinkling firefly I shall flit out into
the darkness.

When, on the great festival of puja,
the neighbours’ children come and play about the
house, I shall melt into the music of the flute and
throb in your heart all day.

Dear Auntie will come
with puja-presents and will ask,
“Where is our baby, Sister?”
Mother, you will tell her softly,
“He is in the pupils of my eyes,
he is in my body
and
my soul.” 

 

Rabindranath Tagore,
in Collected Poems and Plays of Rabindranath Tagore

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Tám 2014(Xem: 6691)
Mỗi năm cứ đến rằm tháng bảy, khắp nơi nhộn nhịp không khí Vu lan báo hiếu. Ngày ấy nhằm vào dịp mãn hạ, sau khi toàn thể chư Tăng Ni thực hiện quy chế cấm túc theo giới luật của đạo Phật, an cư tại một trú xứ, thể hiện tinh thần lục hòa cộng trụ, thu nhiếp thân tâm, trau dồi giới đức, nỗ lực thiền định.
05 Tháng Tám 2014(Xem: 5875)
Nhớ một câu chuyện đăng trên báo về một bà mẹ làm ruộng ở một nơi xa xôi nào đó để nuôi đứa con trai duy nhất đi học. Đến lúc đứa bé vào được lớp cuối tiểu học thì bà mẹ bị đau cột sống không thể làm việc được. Đứa con muốn bỏ học để làm việc giúp mẹ nhưng bà nhất định không chấp nhận nên cuối cùng cậu bé “đành” phải cắp sách đi học.
03 Tháng Tám 2014(Xem: 8854)
1- Hỡi ôi! Khi biết chút ít về đạo hiếu Thì mẹ đã trăng tà khuất núi Ngọn lửa nhớ thương âm ỉ tháng năm dài Một trăm bài thơ về mẹ Chỉ là mấy giọt sương phơi Không thấm ướt cây cỏ cõi lòng con hoang mạc! Ôi! Đảnh lễ bụi đất nghìn trùng Ôi! Đảnh lễ Tu Di sơn nghĩa ân cao chót vót Ngôn và lời: Đốm mộng vẽ không hoa! Tạc tượng làm sao giữa cõi ta-bà
01 Tháng Tám 2014(Xem: 9530)
31 Tháng Bảy 2014(Xem: 5591)
Trong văn chương Việt Nam có biết bao là những câu chữ hay ho để mà nhớ, để mà cảm, vậy mà thật lạ, đối với tôi ba chữ Nhớ Linh Xưa trong mấy bài văn tế vẫn cứ là đẹp nhất, lồng lộng và sâu thẳm, chan chứa và nồng nàn nhất. Lý do ư? Ai sống ở đời lại chẳng có những ngớ ngẩn riêng tư không thể giải thích chứ!
31 Tháng Bảy 2014(Xem: 18142)
Mỗi năm vào dịp lễ Vu Lan thì chúng ta lại được nghe một bài hát thật cảm động là bài "Bông Hồng Cài Áo" của Phạm Thế Mỹ. Bài hát mượn ý từ một đoản văn của thiền sư Nhất Hạnh viết vào năm 1962, lúc ông vừa 36 sáu tuổi và đang học về khoa Tôn Giáo Đối Chiếu tại đại học Princeton Hoa Kỳ.
31 Tháng Bảy 2014(Xem: 8788)
Trời Sài Gòn u ám. Mưa chợt đến chợt đi, không hề báo trước. Dưới cơn mưa do ảnh hưởng của cơn bão ngoài biển Đông, dòng người hối hả. Bên lề đường, thằng bé bước những bước cô đơn, mặc cho mưa tạt gió lùa, dẫu thân gầy nhỏ bé!
28 Tháng Bảy 2014(Xem: 7574)
Không đo không lường được tình thương, người ta thường lấy vẻ bao la của trời biển để tạm so sánh. Nhưng kỳ thực, trời và biển có những giới hạn, biên tế. Trời, vẫn chỉ là một vòm không gian hữu hạn trong tầm mắt con người; biển, là bốn đại dương trên mặt địa cầu; không thể nói là vô biên, vô lượng.
01 Tháng Hai 2014(Xem: 5009)
Cách đây mấy ngàn năm, ngài Mục Kiền Liên đã thỉnh cầu Thánh chúng cầu siêu cho mẹ. Nhờ lễ cầu siêu ấy, bà thoát kiếp ngạ quỉ, sinh vào thiên giới. Nói chính xác, nhờ lòng hiếu hạnh và nội lực của hàng Thánh chúng tác động, bà mở lòng buông bỏ tham sân, nên mới thoát được kiếp ngạ quỉ. Sự buông bỏ và mở lòng đó là NHÂN khiến bà sanh thiên. Những thứ còn lại chỉ là trợ DUYÊN. Nhân duyên hội đủ quả mới thành hình.
04 Tháng Chín 2013(Xem: 17141)