Tri ân

04 Tháng Giêng 201616:40(Xem: 6206)

TRI ÂN
Như Uyển

 “Adelaide tri ân Hòa Thượng Giới Đức.
Thay mặt cho nhóm Thiền Tánh Không Adelaide.
Thiền Sinh Thiền Tánh Không tri ân Hòa Thượng Giới Đức”

 

minh duc trieu tam anh
HT. Giới Đức thuyết pháp tại Tu Viện Minh Quang

Những ngày cuối năm dần qua, nhưng những bước động âm thầm ấy dường như dừng lại đối với một số Phật Tử tại Adelaide, những người có duyên dự những buổi giảng của Hòa Thượng Giới Đức – Minh Đức Triều Tâm Ảnh: một thiền sư, một học giả, một nhà văn, nhà thơ, nhà thư pháp, cầm kỳ thi họa uyên thâm.

Nghe Thầy giảng, dường như tất cả lục căn mở toang, thân, khẩu, ý trở nên nhu nhuyến, dễ sai khiến, thuận lòng định tỉnh, như đám cỏ, hoang tàn khô cháy lâu ngày, bỗng được tưới tắm thỏa thê bằng một cơn mưa tháo nước, nước từ thiên cung, nước từ thượng nguồn, từ bi băng tràn qua thác, ghềnh, đập ngăn, thấm đến tận cùng những ngóc ngách u buồn của tâm.

Cái nóng thiêu đốt Adelaide tan chảy trong những hạt giống bình an, hy vọng, tin yêu vừa mới nảy mầm.

uc chauHòa Thượng một lần nữa xác định lại con đường tu tập của Phật Tử.

Khi bước chân vào tăng đoàn, Thầy tu theo Bắc Tông (Đại Thừa), sau chuyển qua Nam Tông (Nguyên Thủy) từ năm 1973 đến nay, nên Thầy có cái nhìn dung hợp, tổng thể về đạo pháp, không cực đoan, cục bộ.

Thầy thông làu yếu nghĩa của các bộ kinh Đại Thừa, đường lối của Thiền Minh Sát, của Thiền Tông, đếnTịnh Độ, Mật Tông v.v

Dường như tất cả đều gần gũi, thân thiết với Thầy vì chính thầy đã từng trãi nghiệm tất cả những Pháp Tu này.

Thầy khuyên Phật Tử, tu theo pháp môn nào cũng được, nhưng phải lấy trí tuệ dẫn dắt. Mỗi pháp môn chỉ là một cách, một phương tiện phù hợp nhân duyên từng người.

Trí tuệ là phải biết chỗ mình đứng, việc mình làm là gì. Trí tuệ là phải biết giới hạn của phương pháp mình đang theo, để mở lòng ra học hỏi, để kịp thời điều chỉnh mà đi tới. Đi tới đâu? Tới Giác Ngộ, Giải thoát.

Trí tuệ là phải nắm rõ mục đích của đạo Phật là gì, tu tập để làm gì. Phải chăng vì tất cả nhân sinh, dù có sống trong nhung lụa, phù hoa, vật chất đầy đủ, nhưng bao giờ cũng băn khoăn, khao khát những giá trị tinh thần, tâm linh cao thượng.

Những lời giảng của Thầy, thật không thể nào diễn tả cho hết. Mỗi người nghe, lãnh hội một ý, tâm đắc một việc, tuy nhiên, đối với thiền sinh Thiền Tánh Không, những bài giảng của Thầy đã ích lợi vô vàn, đã bổ túc, mở rộng tầm hiểu biết về những gì chúng ta đang tu tập…

Tương tự, Thầy cũng khai triển những tầng thiền của Đức Phật.

Thầy giải thích sâu thêm về những tầng thiền sắc giới và vô sắc giới mà Đức Phật đã lãnh hội từ hai vị đạo sư Yoga.

“Không Vô Biên Xứ.
Thức Vô Biên Xứ.
Vô Sở Hữu Xứ Định
Phi Tưởng, Phi Phi Tưởng Xứ”

Và tại sao Đức Phật từ bỏ để trở về “pháp thở”

“Thầy đã so sánh giữa “Thiền Định” và “Thiền Tuệ”.

“Cái kẹt của thiền định và làm sao điều chỉnh để trí tuệ phát sinh”

Chúng con xin tri ân Hòa Thượng Giới Đức về trí tuệ uyên thâm, những lời khuyên dạy thực tiễn, khoa học, chánh kiến, tự chủ, tự lập của Thầy.

Qua đó, tất cả thiền sinh Thiền Tánh Không cảm thấy tự tin hơn, vững bước trên con đường mình đang dụng công tu tập vì biết chắc là “Mình không đi lạc vào tà đạo”.

Tuy nhiên chúng ta cần năng nổ học Pháp, miên mật hành thiền để chứng nghiệm trên chính tâm thân mình.

 

Kính tri ân bậc Thầy cao quí.
Những ngày cuối năm tháng 12 năm 2015.

(Huyền Không Sơn Thượng)
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Bảy 2016(Xem: 7602)
Sau 40 năm xa quê hương, năm 2005, thiền sư Thích Nhất Hạnh đã trở về Việt Nam. Đây cũng là lần đầu tiên tôi may mắn được gặp Thầy. Tiếp đó 2 lần tiếp theo Thầy lại được về với đất Việt thân yêu của chúng ta là vào các năm 2007 và 2008. Thế rồi từ đó thiền sư Thích Nhất Hạnh không còn được về Việt Nam nữa. Tiếc thay! Từ sau năm 2008, những ai muốn gặp Thầy phải sang các nước châu Âu hay Mỹ, Nhật, Úc,… Tôi may mắn được bên Thầy lần thứ 4 vào năm 2013 tại Làng Mai Thái Lan. Đó là lần may mắn hiếm có cho những người con Việt đang sống ở đất nước Việt Nam được gặp Thầy. Bởi nơi gần nhất, gần Việt Nam mình nhất mà có thể gặp được Thầy là Thái Lan. Có mấy ai có đủ điều kiện và cơ hội để qua Mỹ qua Pháp… gặp Thầy Nhất Hạnh đâu!
01 Tháng Bảy 2016(Xem: 5430)
28 Tháng Năm 2016(Xem: 5684)
Tôi nhớ rất rõ năm 1973, kỳ thi tuyển vào trung học (lớp Sáu) được tổ chức rất nghiêm ngặt. Cảnh sát gác vòng trong vòng ngoài. Phụ huynh các thí sinh thì nôn nóng, hồi hộp tụ tập rất đông bên ngoài cổng trường. Nội dung thi bao gồm 8 môn học, coi như học môn nào thi đủ môn ấy, hình như chỉ miễn môn thủ công hay nhạc, thể dục,...Nếu thi trượt, thí sinh sẽ phải ghi danh học các trường tư thục tư nhân hoặc của các tổ chức tôn giáo như trường Bồ Đề( Phật giáo), Thiên Hựu( Công giáo), v.v...
11 Tháng Năm 2016(Xem: 6242)
Trên bầu trời âm nhạc Việt Nam, Trịnh Công Sơn đã, đang và chắc chắn sẽ là một ngôi sao sáng mãi. Những bài hát bất tử về “quê hương, tình yêu và thân phận” của “người hát rong qua nhiều thế hệ” này vẫn mãi là nguồn cảm hứng bất tận cho những tâm hồn yêu thích chiều sâu triết lý nhân sinh, muốn tìm được ý nghĩa và mục đích sống đích thực.
05 Tháng Năm 2016(Xem: 5620)
Tôi sinh ra ở xã Đông Hòa, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình. Tôi lớn lên ở đó và đến 13 tuổi mới chuyển về Hà Nội sống và học tập. Vậy mà tôi vẫn đau đáu hướng về quê tôi. Cả xã Đông Hòa của chúng tôi chỉ có 1 ngôi chùa nhưng do một ông thầy cúng phụ trách. 2 xã trên là Đông Thọ và Đông Dương cũng có 2 ngôi chùa nhưng lại vẫn không có nhà sư. Vậy nên, hồi nhỏ, tôi có được thực sự đến chùa bao giờ đâu.
29 Tháng Tư 2016(Xem: 5704)
Đây là một bài viết ngắn, tóm tắt quan điểm và nhận định của riêng tôi về những vấn đề thường thấy đem ra thảo luận trên các diễn đàn Phật giáo. Viết ra để chia sẻ và cũng là một dịp tốt để cô đọng lại những gì mình đã tìm tòi, suy tư, trải nghiệm trong thời gian qua. Hoàn toàn không có ý chê bai, phê bình người khác, mà cũng không có ý bênh vực, biện minh cho con đường của mình.
29 Tháng Tư 2016(Xem: 5356)
Tuấn vẫn thích chủ đề này; đầu óc rối bù, càng đọc tụng, càng mờ mịt. Từ ngày vô tình tìm thấy cuốn sách "bước đầu học Phật" trên ngăn kệ sách trong tiệm bán sách cũ, như vớ được của quý, ngấu nghiến đọc.
29 Tháng Tư 2016(Xem: 5726)
“Tay thầy trong tay con” là cuốn sách tôi nghiền ngẫm cả tuần nay. Đọc và nghĩ. Đọc và ngẫm. Ngẫm về mình, về Thầy, về cuộc đời, về sự vi diệu của Phật Pháp. Tôi như bừng tỉnh. Tôi như đổi đời. Xung quanh tôi bao người đang thay dổi mỗi ngày.
29 Tháng Tư 2016(Xem: 6079)
Trong kinh Lăng Nghiêm, ở chương Đại Thế Chí Niệm Phật, ta được học rằng trong khi mẹ nhớ con và đi tìm con, nếu con cũng nhớ mẹ và đi tìm mẹ thì thế nào mẹ và con cũng tìm được nhau và hai mẹ con sẽ không bao giờ xa nhau. Điều này cũng đúng với liên hệ thầy và đệ tử: nếu thầy có chủ tâm đi tìm đệ tử trong khi đệ tử cũng có chủ tâm đi tìm thầy thì chắc chắn là thầy và đệ tử sẽ gặp nhau. Thầy tìm được con thì thầy nắm tay con để đi trên con đường thực tập, con trở thành thầy và thầy có trong con. Và như thế trong tay con đã có tay thầy.