Tay Thầy Trong Tay Con

30 Tháng Mười 201809:04(Xem: 6389)
Những là thư thầy viết cho đệ tử

tay-thay-trong-tay-con-thich-nhat-hanh
Trong kinh Lăng Nghiêm, ở chương Đại Thế Chí Niệm Phật, ta được học rằng trong khi mẹ nhớ con và đi tìm con, nếu con cũng nhớ mẹ và đi tìm mẹ thì thế nào mẹ và con cũng tìm được nhau và hai mẹ con sẽ không bao giờ xa nhau. Điều này cũng đúng với liên hệ thầy và đệ tử: nếu thầy có chủ tâm đi tìm đệ tử trong khi đệ tử cũng có chủ tâm đi tìm thầy thì chắc chắn là thầy và đệ tử sẽ gặp nhau. Thầy tìm được con thì thầy nắm tay con để đi trên con đường thực tập, con trở thành thầy và thầy có trong con. Và như thế trong tay con đã có tay thầy.

Bài kệ xưng tán Pháp Hoa như sau:

Đêm tụng kinh Pháp Hoa
Tiếng xao động tinh hà
Địa cầu vừa tỉnh giấc
Lòng đất bỗng đơm hoa

Đêm tụng kinh Pháp Hoa
Bảo tháp hiện chói lòa
Khắp trời Bồ tát hiện
Tay Bụt trong tay ta

Tay Bụt trong tay ta có nghĩa là ta được nắm tay Bụt mà đi. Cũng có nghĩa là trong tay ta đã có tay Bụt. Bụt và ta không còn là hai thực tại riêng biệt. Ta và Bụt bất nhị. Lúc ấy thì hạnh phúc ta rất lớn.

Những lá thư thầy viết cho con là để trao truyền cho con. Trao truyền cái gì? Không phải một mớ kiến thức, một mớ giáo lý. Thầy trao truyền cho con chính bản thân của thầy. Và nếu con biết cách tiếp nhận thì thầy trở thành con và con trở thành thầy. Đó là nguyên lý Tam Luân Không Tịch: người trao truyền, vật trao truyền và người tiếp nhận không phải là ba cái riêng biệt, mà chỉ là một cái.

Đọc những lá thư thầy viết, ta thấy được ta, và ta thấy ta trong thầy và thầy trong ta. Liên hệ thầy trò trở nên bất diệt nhờ ta có được cái thấy Tam Luân Không Tịch. Nhờ thầy mà ta tiếp cận được với Bụt và Tổ, nhờ ta mà thầy có thể đem Bụt và Tổ đi về tương lai.

Tình thầy trò là như thế. Tuyển tập những lá thư thầy viết cho con sẽ còn được tiếp nối dài dài…

Thầy,
Thất Ngồi Yên,Thứ Bảy, ngày 22 tháng 11 năm 2010.

 

Lời giới thiệu

Chúng ta đang cầm trên tay món quà quý – Tuyển tập những lá thư thầy viết cho đệ tử. Mỗi lá thư là một chứng tích của tình Thầy, chứa đựng trọn vẹn những gì Thầy muốn trao truyền. Những lá thư ấy không bị giới hạn bởi thời gian, do vậy không xếp theo trình tự thời gian để ta có thể đón nhận mỗi lá thư trong một hình thức mới, nội dung trao truyền được sống dậy trong thời khắc mà ta đang đọc.

Trong sách chúng ta cũng góp được những thông bạch mà Thầy gởi trong những năm qua, mỗi thông bạch như những khuôn thước nền tảng thực tập. Và phần cuối là “câu chuyện người con trai khờ dại” được Thầy viết tại Phương Bối- Bảo Lộc, Lâm Đồng năm 1961. Đọc câu chuyện để ta cảm thêm sự rộng lớn của tình Thầy qua những lá thư. Chúng ta thấy người con trai trong câu chuyện là một người rất thật và cho đến nay chưa một lần từ chối làm người “khờ dại” cho tình thương.

Đây là mối tình Thầy gởi cho người học trò mà cũng cho quê hương, cho nhân loại. Tình thương ấy đã được trao truyền, được tiếp nối và làm nền tảng cho công trình xây dựng con người.

Chúng ta đón nhận mối tình rất đẹp này 
và giữ riêng cho mình những gì rất gần, 
để cùng hiểu, cùng thương và cùng hiến tặng.


MỤC LỤC

I. Giới thiệu
1. Lời tựa 005
2. Bài thơ Bên mé rừng đã nở rộ hoa mai 009
II. Thư Thầy viết cho đệ tử
1. Con đường huyền thoại (05.12.2008) 017
2. Bản gốc viết tay (04.09.2002) 032
3. Khởi hành (15.11.2005) 033
4. Hạnh nguyện (31.05.2009) 037
5. Ngồi giữa gió thu (12.10.2007) 053
6. Nắm lấy cơ hội (28.10.2002) 067
7. Bản gốc viết tay (22.07.1995) 069
8. Biển Thanh Lương (08.08.2009) 071
9. Bản gốc viết tay (15.01.2005) 074
10. Ý hòa đồng duyệt (25.07.2002) 075
11. Vô hành (01.10.1973) 081
12. Bản gốc viết tay (01.08.2002) 095
13. Áo vách đá (06.05.2009) 097
14. Bản gốc viết tay (07.07.2005) 105
15. Hạt Bồ Đề bất diệt (12.2009) 107
16. Tiếp nối sự nghịêp chư tổ (20.05.2009) 119
17. Hiến tặng hạnh phúc (13.08.2002) 127
18. Bầy ong siêng năng (09.2000) 131
19. Bản gốc viết tay (01.12.1987) 137
20. Ngồi yên như núi (20.07.2009) 139
21. Bản gốc viết tay (19.07.2009) 155
22. Âm thanh huyền diệu của chiếc hồ cầm (13.10.2009) 157
23. Thầy trong Tăng thân (08.2009) 169
24. Trả về cho non sông (18.07.1974) 173
25. Thầy thở con thở (27.04.2007) 183
26. Trang sử mới (03.11.2008) 187
27. Thân kim cương (20.10.2009) 191
28. Bản gốc viết tay (21.06.2002) 203
29. Đất ruộng tìm về với nông dân (31.07.2001) 205
30. Ta đang còn có nhau (2000) 209
31. Nhìn nhau (12.07.2005) 213
32. Xây dựng tình huynh đệ (12.12.2005) 215
34. Bản gốc viết tay (1997) 217
35. Sự tiếp nối đẹp (02.04.2002) 219
36. Bản gốc viết tay (11.06.2000) 221
37. Bước chân con hãy về thanh thản (22.04.2001) 223
38. Khơi dậy ngọn lửa thiêng (21.10.2009) 227
39. Giá trị đức dục (18.07.2008) 253
40. Thầy trong Tăng thân (21.08.2009) 257
41. Bản gốc viết tay (khóa hè 2008) 260
42. Thầy trò mình cùng thực tập (16.03.2010) 261
42. Trồng một nụ cười (26.04.2010) 265
43. Sinh nhật của một giọt sương (viết về sư bà Đức Viên) 285
45. Bản gốc viết tay (30.07.1998) 289
46. Làm mới tâm Bồ Đề (07.03.2010) 291
47. Bản gốc viết tay (09.12.2011) 317
III. Thông bạch
1. Thông bạch-150 năm Từ Hiếu (01.01.1996) 325
2. Tiếng chuông và bước chân (16.11.1996) 331
3. Đầu thế kỷ (04.12.1999) 339
4. Phật giáo dân tộc - Thông điệp đầu năm 2002 347
5. Giỗ tổ Thiền sư Khương Tăng Hội (18.08.2006) 353
6. Gởi tứ chúng đạo tràng Mai thôn - Cầu nguyện sức khỏe Hòa thượng Giám tự Tổ đình Từ Hiếu (22.07.2009) 359
7. Thông điệp cho Đại Lễ Phật Đản Quốc Tế 2011 364
IV. Câu Chuyện ngắn
1. Câu chuyện người con trai khờ dại (1961) 371

pdf_download_2
tay-thay-trong-tay-con-thich-nhat-hanh
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Tư 2016(Xem: 4916)
Ta bà vốn cõi mộng, do thức biến. Người đang tu chưa thể hiểu thấu, chỉ biết tin theo lời Phật để mong một lần tỉnh mộng. Cơ duyên biết mình đang mơ, tự hỏi tại sao không mơ giấc mơ vĩ đại: Siêu thoát luần hồi.
26 Tháng Tư 2016(Xem: 4604)
Hàng ngày tôi có thói quen ngồi tọa thiền và sau đó đi kinh hành. Địa điểm đi kinh hành tuyệt vời và may mắn nhất tôi có được là công viên Nghĩa Đô gần nhà. Ngày thực hành 2 lần, sáng sớm và buổi tối. Thật tuyệt vời vô cùng.
21 Tháng Tư 2016(Xem: 4667)
Đức Phật dạy chúng ta trí tuệ và yêu thương. Học là một chuyện còn ứng dụng lại là một chuyện khác. Có khi chúng ta đọc làu làu kinh Phật nhưng thực hành chưa được là bao.
20 Tháng Tư 2016(Xem: 5575)
Quảng Bình vào mùa hè, nhiệt độ không thua gì Quảng Trị, ngày 14/4/2016, tại xã Mỹ Thủy, huyện Lệ Thủy, giáp ranh Quảng Trị, đã lên 41 độ, hơi nóng hừng hực cứ như cảnh vật đang nằm trong lò Bát quái.
07 Tháng Tư 2016(Xem: 5006)
Từ nhỏ tôi đã được gieo vào não câu nói “Một người làm quan - Cả họ được nhờ”. Nghe cũng có lý. Bởi bác A gần nhà tôi là một quan chức và bác ấy lôi vào nhà nước rất nhiều người họ hàng. Họ làm rất nhàn, toàn chơi, mà bổng lộc rất nhiều, tiền nong rủng rỉnh, đi đâu cũng khoe, tự hào ra mặt. Mẹ tôi bảo “Đấy con phải học đi, học thật giỏi vào để sau này cả họ được nhờ như nhà bác ấy”. Nhà tôi nghèo kiết xác, bữa ăn bữa nhịn, bữa cháo bữa khoai, có mấy khi được no bụng đâu. Thế nhưng câu nói ấy đến nay tôi không quan tâm nữa. Trong não tôi từ gần chục năm nay lại 1 câu khác vang lên “Một người biết tu - Cả họ được nhờ.“
05 Tháng Tư 2016(Xem: 4599)
- Pháp Tất, Pháp Đăng, Pháp Bảo và mấy chú chia nhau đi tìm chung quanh, mẹ đứa bé chắc vẫn còn núp ở đâu đây thôi! Thầy trụ trì nói to. Tiếng khóc nức nở của đứa bé mới đây, vậy mà khi vừa nhìn thấy thầy trụ trì và mọi người đến là im thin thít, mở tròn hai mắt nhìn thầy một cách chăm chú.
29 Tháng Ba 2016(Xem: 5421)
Từ một quán cà-phê chung quanh phủ đầy băng tuyết trên cao nguyên lạnh lẽo British Columbia Icefield, tôi đọc tin về những trận bão lụt miền Trung nơi quê nhà. Tôi dừng lại trước một tấm hình màu xám chụp cảnh một hàng cây trên con đường ven biển đang oằn mình trong gió bão.
28 Tháng Ba 2016(Xem: 5475)
Những ngọn gió cuối mùa (hay đầu mùa?) đi ngang vườn cây vừa đơm lá mới. Những cánh hoa rơi còn vương vãi nơi này nơi kia, dưới những gốc cây lớn, nhỏ. Thỉnh thoảng, bụi và rác tung mù mịt theo gió. Gió qua rồi, rác nằm im, mà bụi hãy còn lơ lửng trong không.
25 Tháng Ba 2016(Xem: 5237)
- Dậy dậy...Huynh ơi! Pháp Bảo kêu to: - Tới giờ công phu sáng rồi kìa sư huynh Pháp Đăng. Mau dậy để còn chuẩn bị đi học sớm, hôm nay là ngày đầu tuần khai giảng làm lễ chào cờ nữa đó. À! Huynh là lớp trưởng nên phải càng đến sớm hơn để làm gương "mở hàng" đầu năm học á nha.
22 Tháng Ba 2016(Xem: 6830)
Sao con người phải nhớ những gì muốn quên. Sao tôi không thể xóa chỗi ngày đã thuộc về ký ức xa xăm buồn tủi. Tại sao tôi không thể quên hình ảnh cha nằm đau trên giường bệnh. Làm sao tôi xóa được dáng mẹ nhỏ nhoi rớt lại khi chiếc xe chở mình lao về phía trước. Nhớ như in những buổi lũ con co ro trong tấm chăn chiên thấm lạnh, nghe tiếng động, mở mắt đã thấy ánh đèn dầu liu riu, mẹ nhẹ nhàng dắt xe đi trong hiu hắt mưa gió. Cha không làm gì chừng ấy vẫn dậy, tiễn mẹ khuất hẳn mới vào khép cửa, lặng lẽ nằm xuống thao thức.