Hai bài thơ của Tuệ Trung Thượng Sĩ

15 Tháng Chín 201504:01(Xem: 6600)

blank
HAI BÀI THƠ CỦA TUỆ TRUNG THƯỢNG SĨ
Thích Tâm Châu dịch và chú thích

 

ĐỐN TỈNH (Chợt tỉnh)
Tuệ Trung Thượng Sĩ

*
Đoán tri không, hữu bất tương sa (sai) 
Snh tử nguyên tòng nhất phái ba. 
Tạc dạ nguyệt minh, kim dạ nguyệt, 
Tân niên hoa phát, cố niên hoa . 
Tam sinh thúc hốt chân phong chúc, 
Cửu giới tuần hoàn thị nghĩ ma. 
Hoặc vấn như hà vi cứu cánh, 
Ma-ha bát-nhã tát-bà-ha

***
Có, không chỉ một mà thôi, 
Tử, sinh đợt sóng chuyển nhồi tạo ra.
Trăng nay, trăng cũng đêm qua,
Hoa cười năm mới cũng hoa năm rồi. 
Ba sinh, đuốc trước gió mồi,
Tuần hoàn chín cõi, kiến ngồi cối xay.
Tới nơi cứu cánh sao đây ?
Siêu nhiên tuệ giác, vẹn đầy “Sa ha”

(Thích Tâm Châu dịch )
-------
Chú thích (Thích Tâm Châu)

Đại ý:
Bài thơ này Thượng Sĩ khuyên chúng ta cần phải tỉnh thức mau chóng về sự đối đãi ở đời để đi đến chỗ nhất như. 
Trong chân thể, có không chỉ là một. 
Sinh tử do làn sóng vọng động của vọng tâm sinh khởi, hết sóng thì nước yên. 
Trăng tối qua, trăng tối nay, ánh sáng của nó cũng chỉ là một. 
Hoa năm cũ , hoa năm mới đều là một thể chất của hoa. 
Thời gian của quá khứ, hiện tại, vị lai như cầm ngọn đuốc trước gió lùa. 
Chín cõi của chúng sinh còn bị luân hồi sinh tử, như kiến trên miệng cối xay. 
Muốn đạt tới giác-ngộ cứu-cánh, cần phải thành-tựu trí-tuệ siêu-việt.

 

KIẾN GIẢI (Thấy biết)
Tuệ Trung Thượng Sĩ

*
Kiến-giải trình kiến-giải, 
Tự niết mục tác quái.
Niết mục tác quái liễu, 
Minh minh thường tại. 
----
Nơi mình, kiến-giải trình ra,
Đưa tay chà mắt đốm hoa hiện bày.
Lạ lùng, chà mắt, buông tay, 
Tính chân tự-tại rạng ngời thường như.
----
canh hoa tamcanh hoa tam 2(Tuệ Trung Thượng Sĩ. Thích Tâm Châu dịch -- in trong Cánh Hoa Tâm . Canada 2001)

Chú thích (Thích Tâm Châu):

Đại ý : 
Kiến-giải (Darsana) : Ấn Độ gọi là triết học . Có nghĩa là sự thấy biết, sự nghiên cứu sâu xa đến căn bản chân lý của sự sự, vật vật. Tức là sự hiểu biết phân biệt chân, giả, đúng, sai, hay, dở đối với sự vật . Đây là một thi kệ, trình bày sự thấy biết của Tuệ Trung Thượng Sĩ. Tuệ Trung Thượng Sĩ tên thực là Trần Tung, con trai Trần Liễu, anh ruột Trần Quốc Tuấn, và là anh vợ vua Trần Thái Tông là Hoàng Hậu Nguyên-Thánh Thiên-Cảm.Vua Trần Thái Tông phong cho ông tước Ninh Hưng Vương. Khi còn nhỏ, ông đã hâm mộ cửa Phật. Tính tình thanh cao, thuần hậu. Ông tham học nơi thiền sư Tiêu Dao ở Phúc Đường. Ông trực tiếp cầm quân chống quân Nguyên Mông. Ông làm Tiết Độ sứ ở Thái Bình. Ít lâu sau ông lui về ở ấp Tịnh -bang, lập Dưỡng- Chân -Trang và tiếp tục tham cứu đạo Phật. Vua Trần Thánh Tông thường tham cứu thiền học nơi ông. Nhà vua rất khâm phục, ban cho ông hiệu “Tuệ Trung Thượng Sĩ”.

Bài thi kệ “Kiến-giải”của ông nảy sinh trong trường hợp trai tăng trong Hoàng Cung. Nhân, vua Trần Thánh Tông làm lễ trai tăng, thỉnh các bậc danh tăng và Thượng Sĩ vào cung cúng dường, cầu siêu cho Hoàng Hậu đã mất. Trai tăng xong, nhà vua xin mỗi vị một bài thi-kệ ngắn về kiến giải của mình. Đến lượt Thượng Sĩ, Thượng Sĩ liền viết ngay bài thi kệ này.

Thi kệ này, hàm ý, nói về nghĩa chân và vọng. Chân, như thực không thay đổi. Vọng, giả dối, không thực, hay thay đổi. Mắt vẫn sáng, lấy ngón tay ấn vào mắt, mắt hiện ra những hoa đốm trong hư-không. Khi tay không ấn nữa, mắt trở lại sáng như cũ. Đem sự thấy biết của mình trình bày, so sánh với sự thấy biết khác, chỉ là sự thấy biết vọng, chứ không phải chân! Vì còn có sự đối đãi !

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
11 Tháng Ba 2016(Xem: 5432)
Minh Đức Triều Tâm Ảnh là bút hiệu của Tỳ kheo Giới Đức, một trong những hàng cao tăng của Phật giáo Nguyên Thủy ở Huế. Ông cũng là người khai lập Huyền Không Sơn Thượng trên hòn Vượn ở phía Tây thành phố Huế. Ngoài tu học và giảng Phật pháp, ông còn viết văn, làm thơ và viết thư pháp, tạo vườn cảnh phong thủy hữu tình... Năm 2011 ông âm thầm chia tay với thi ca bằng tuyển tập bốn cuốn thơ với tựa đề “Bụi, Trăng và Lửa” do nhà xuất bản Văn học ấn hành.
25 Tháng Ba 2016(Xem: 4494)
TINH Rừng im mây đầy ôm núi ngủ Cỏ mềm xanh mướt ngập bờ hoang Thoang thoảng đêm huyền hương thạch nhũ Đầu hoa nhụy ứa gió lên ngàn.
20 Tháng Giêng 2016(Xem: 5913)
Cuộc đời ni ngắn lắm Đừng bận lời thị phi Thấy điều chi có ích Lặng lẽ làm, rồi đi ! Ai gieo mầm san sẻ Gặt hái về yêu thương Người gieo nhân ích kỷ Quả chín, buồn cô đơn.
15 Tháng Giêng 2016(Xem: 8003)
20 Tháng Mười Một 2015(Xem: 10166)
Mong sao chớ hóa thành mây, / Lang thang mấy nẻo đường bay cuối trời. / Chỉ mơ hóa kiếp con người, / Ngả vào tay mẹ thuở ngày ấu thơ.
19 Tháng Mười Một 2015(Xem: 5876)
Aylan ơi! / Sao em nằm úp mặt? / Hãy ngước lên! / Trông kìa, rạt rào muôn ngọn sóng của trùng khơi! Aylan ơi! / Ta muốn trông thấy dấu chân em bé xíu, / Xinh xinh trên bãi cát phẳng lì. / Trông kìa, sao trông giống dấu chân ta thuở bé.
19 Tháng Mười Một 2015(Xem: 6935)
Thiền trượng trên vai chừng vô định, Cưỡi sóng qua sông cũng không ngừng
19 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8968)
Nhón chân trong cõi hư vô, / Vời trông quê mẹ mấy bờ ruộng thưa? / Cúi nhìn ngọn cỏ đong đưa, / Lòng người xin được tựa vai, / Thì thầm khe khẻ một lời yêu thương. / Cùng đi trong cõi vô thường, / Nắm tay âm ấm ngón xương ngón gầy. / Chắp tay xin một hạt mưa giữa trời.
17 Tháng Mười Một 2015(Xem: 7562)
Hôm nay tôi rất vinh dự được lên đây để nói đôi lời về ý Thiền trong CD Thiền Ca “Hoa Bay Khắp Trời”, thơ của Nguyên Giác Phan Tấn Hải được nhạc sĩ Trần Chí Phúc phổ nhạc thành 10 ca khúc thiền hay mười bài thiền ca.
16 Tháng Mười Một 2015(Xem: 7214)
Bằng nguyện lực của Tam Bảo Tối Thượng đáng tin cậy / Và chân lý của tinh thần trách nhiệm toàn cầu của chúng con, / Nguyện cho Phật pháp quý báu lan rộng và hưng thịnh / Ở mọi vùng đất, theo chiều dài và chiều rộng của phương Tây.