● Thượng Đế Phải Đắc Cử - God Had To Win The Election

24 Tháng Giêng 201400:00(Xem: 2913)

TUYỂN TẬP TRUYỆN RẤT NGẮN
Tác giả: Thích Nhật Từ
Dịch giả: Nguyên Giác
A Collection of Very Short Stories
By Thích Nhat Tu
Translated into English by Tam Dieu and Nguyen Giac
tuyen_tap_truyen_rat_ngan_bia_250

AUTHOR:
Thượng Tọa Tiến Sĩ Thích Nhật Tử
Phó viện trưởng, Học viện Phật giáo Việt Nam tại TP. HCM
Tổng biên tập Tạp Chí Đạo Phật Ngày Nay
TRANSLATORS:
Cư sĩ Tâm Diệu
Chủ biên trang mạng Phật giáo
Thư Viện Hoa Sen - http://thuvienhoasen.org/
Cư sĩ Nguyên Giác
Nhà thơ, người viết truyện ngắn
Ven. Dr. Thich Nhat Tu
Deputy Rector of the Vietnam Buddhist University, HCMC Campus
Editor-in-Chief of Buddhism Today Magazine
Layperson Tam Dieu
Editor-in-Chief of the Buddhist website:
Thư Viện Hoa Sen - http://thuvienhoasen.org/
Layperson Nguyen Giac
A poet and short story teller

God Had to Win the Election Thượng đế Phải Đắc Cử

After a nation on earth had celebrated the election of a President and members of the Senate and the House of Representatives, hundreds of millions people swarmed around statues and pictures of God and said, “We don’t recognize you. We want you to be elected.”

From the high clouds, God heard the outcries, felt unhappy, and then assigned the Kitchen God to survey why human beings didn’t recognize him. The Kitchen God traveled by airplane to earth to survey the opinions. After stepping out of the airplane, the Kitchen God fell down amidst the swarms of people who were carrying gifts and flowers and heading toward a landing helicopter.

The Kitchen God rose up and asked an old traveler, “Why do the hurry so? Who is getting great hospitality over there?”

“You are so weird!” The old traveler told the Kitchen God. “The just-elected senator comes over there, and many people think he would become a governor of this state in a near election. They bring gifts and flowers to welcome him. I am doing so, too.” 

“Really?” The Kitchen God disappointedly said.

Then he sadly came out of the airport, heading toward a taxi counter where he could prepay for a taxi.

“I want to buy a taxi fare to the Holy Shrine of the earth,” the Kitchen God told the counter clerk.

“Sorry, Sir! No taxi today!” The clerk explained. “All the taxi drivers have to join a meeting to elect the president of the taxi union.”

“But, customers are gods...” the Kitchen God complained and tried to convince the clerk.

“No way, Sir,” the clerk said, and joyfully explained “Election is the most important event these days. The elected president of an organization is very powerful. After winning this election, he or she could win the senatorial election and then the governorship election...”

Disappointedly, the Kitchen God boarded a bus to the Holy Shrine of the earth, where he came at 9:30pm and saw only the police officers, not believers, line stretching from the gate to the main hall with their loaded guns and sophisticated bomb detectors.

“Why do you block the believers from going into the Shrine to pray God?” The Kitchen God asked the police chief.

“Oh, you don’t know that the just-elected President is coming here,” the police chief said.

“The entrance of the Shrine will be closed at 10pm, when the God has to go to bed. The time now is 9:30pm. If the President cannot come before 10pm, what would happen then? He would disappoint and go back home, right?” The Kitchen God said.

“It’s okay!” The police chief replied. “It’s a normal thing to miss an event; however, the God must be waiting for the President. The God won’t sleep until he meet and give blessings to the just-elected President.”

“God has to wait for a worldly person?” The Kitchen God complained. “Why does God have to wait for a worldly person?” The Kitchen God slipped some more words of displeasure.

“Worldly!” The police chief hardened his voice. “You dared to say that the President was a worldly person! The President was elected by voters; he must be supreme. God has to wait for him, even if he comes late.”

The Kitchen God thought over and over about those arguments, and started doubting on the concepts of “the worldly and the Creator God.” The Kitchen God felt no need to enter the Shrine or exchange words with the people waiting in front of the gate; he sadly returned to the heaven.

“Dear His Holiness, my Creator God!” The Kitchen God wrapped his armes around his chest and said to the God, “I just returned here from the world. I think the worldly people have reasonable correct ideas. You have to be elected by votes.”

 “Elected?” The God showed unhappiness. “You said that I need to be elected by votes.”

“A worldly person who got elected by votes transformed himself into the God of the worldly, and then became more powerful than His Holiness the Creator God. That was I learned from the worldly,” the Kitchen God replied with those assertive words.

Sau ngày công bố kết quả bầu cử tổng thống và hai tòa thượng và hạ nghị viện của quốc gia trái đất, hàng trăm triệu người vây quần bên tượng và hình của Thượng đế và nói: “Chúng con không thừa nhận Ngài. Chúng con muốn Ngài đắc cử!”

Từ mấy từng mây xanh, Thượng đế nghe thấu được lời kêu ca, cảm thấy không vui, bèn cho Táo quân xuống trần nghiên cứu tại sao thiện hạ không thừa nhận ngài. Táo quân vâng lệnh đáp máy bay xuống địa cầu để thăm dò ý kiến. Vừa bước xuống máy bay, Táo quân bị đám đông mang đầy hoa thơm và quà chen lấn và làm ông té ngã. Đám đông đó hốt hả đi nhanh về phía chiếc trực thăng cá nhân vừa hạ cánh.

Táo quân bẻn lẻn ngồi dậy rồi hỏi một người hành khách già, “Tại sao họ vội vã đến thế? Họ đón ai vậy?”

"Anh ngớ ngẩn quá!" Người hành khách già nói với Táo quân. "Ông thượng nghị viện vừa đắc cử đã đến!" Người hành khách nói tiếp, "Ông ấy sẽ có thể trở thành thống đốc của một bang trong vài tuần bầu cử sắp tới. Họ mang hoa và quà tới chào đón ông. Tôi cũng vậy!"

"Thế à!" Táo quân nói một cách thất vọng.

Nói xong, Táo quân buồn bả đi ra khỏi sân bay, hướng về quầy Taxi trả-tiền-trước.

"Bán cho tôi một vé đi đến đền Thánh địa của trái đất," Táo quân nói với người bán vé.

"Xin lỗi anh, hôm nay không có Taxi!" Người bán vé giải thích. "Tất cả tài xế đều bận hợp để bầu chọn vị chủ tịch của công đoàn Taxi."

"Nhưng khách hàng là Thượng đế kia mà!" Táo quân phàn nàn và cố giải thích.

"Chả có nghĩa lý gì!" Người bán hàng đáp lại. "Bầu cử là quan trọng hơn hết của ngày nay. Chức chủ tịch hội đoàn rất có quyền uy. Khi đắc cử chức vụ này, người chủ tịch có thể đắc cử chức thượng nghị viện và rồi thống đốc nữa v.v…" Người bán hàng vui vẻ giải thích.

Vô cùng thất vọng, Táo quân đành đón xe bus đi về Thánh địa của trái đất. Tới nơi đã 9.30 tối. Thay vì thấy tín đồ, Táo quân chỉ thấy toàn cảnh sát ở trải dài từ cồng vào trong đền; trên tay họ toàn là vũ khí tối tân và cả máy móc phát hiện và báo chất nổ từ xa.

"Tại sao các anh không cho tín đồ vào đền cầu nguyện Thượng đế?" Táo quân chất vấn anh cảnh sát trưởng.

"Anh không biết sao, ngài tổng thống vừa đắc cử của chúng ta sẽ đến!" Vị cảnh sát trưởng từ tốn trả lời.

"Nhưng cửa đền sẽ đóng vào lúc 10 giờ tối, khi ấy Thượng đế phải đi ngủ. Bây giờ đã 9.30 giờ rồi. Nếu tổng thống không tới trước 10 giờ thì chuyện gì sẽ xảy ra? Họ phải đi về trong vô vọng à!" Táo quân cật vấn.

"Có gì đâu!" Vị cảnh sát trưởng trả lời. "Thiên hạ phải về là chuyện thường thôi!" Anh nói tiếp. "Thượng đế sẽ phải chờ tổng thống. Ngài sẽ không đi ngủ cho đến khi tiếp và ban phước cho vị tổng thống mới đắc cử này!" Anh tự tin giải thích.

"Thượng đế phải chờ một người phàm tục!" Táo quân bất mãn than. "Tại sao Thượng đế phải chờ người phàm chớ!" Táo quân buông nhẹ thêm một câu trách móc.

"Phàm tục!" Vị cảnh sát trưởng gằng giọng. "Anh dám bảo tổng thống là người phàm tục à! Tổng thống là người được dân bầu. Tổng thống là tối thượng. Thượng đế phải chờ ông, nếu ông có đến trể!" Vị cảnh sát trưởng khẳng định.

Táo quân suy nghĩ hồi lâu về câu nói trên, rồi bắt đầu nghi ngờ về khái niệm phàm tục và Thượng đế. Không cần vào đền và không cần hỏi thăm ý kiến thiên hạ và các tín đồ đứng ngoài cổng đền, Táo quân buồn bã trở về trời.

"Lạy Ngài, Thượng đế của con!" Ông kính cẩn khoanh tay trước Thượng đế thưa, "Con vừa trở về từ trái đất và con thấy rằng thiên hạ ở đó nói đúng và họ có lý." Táo quân khẳng định, "Ngài phải đắc cử!"

"Đắc cử!" Thượng đế không vui bảo, "Ngươi bảo sao, ta phải đắc cử à!"

"Người phàm đắc cử đã thật sự trở nên tối thượng hơn Ngài và trở thành Thượng đế của loài người!" Táo quân trả lời. "Đây là điều con học được từ trái đất!" Táo quân khẳng khái kết luận.


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn