Đạo đức con người thời nay

12 Tháng Mười 201408:50(Xem: 4918)

ĐẠO ĐỨC CON NGƯỜI THỜI NAY

Nguyễn Mạnh Hùng

 

blank
Những hình ảnh đau lòng của người dân Việt:
tranh thủ hôi của khi xe tải chở bia gặp nạn

Sáng nay đến thăm một người bạn thân thiết và tâm giao. Bạn tôi là người nổi tiếng và rất tuyệt vời. Ấy vậy mà bạn kể cho tôi nghe một loạt những câu chuyện mà bạn cam kết rằng đúng một trăm phần trăm. Vì bạn đã trực tiếp chứng kiến.

Bạn kể rằng, có nhóm người được từ Hà Nội mời đi dự một chương trình ở một thành phố xa. Chương trình này kéo dài 3 ngày. Vậy mà họ đã kịp ăn nằm với nhau. Họ thống nhất với nhau rằng, tình một đêm này phải bí mật và khi chia tay phải coi nhau như chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi lè lưỡi. Bạn tôi cười.

Bạn kể rằng, các cuộc tình ở công sở thời nay là như cơm bữa. Chuyện rất thường. Rằng chuyện có “bồ” trong cơ quan và ngoài cơ quan nhan nhản khắp nơi. Cơ quan bạn cũng vậy. Tôi nhắm mắt lại. Bạn cười khúc khích. Bảo rằng tôi ngố rừng…

Trưa nay tôi nghe chuyện môt người đàn ông đâm vợ mình đến chết và dùng nước phun cho chính con của mình đến ngạt. Tôi đọc lại tin, cấu vào tay mình vì cứ nghĩ mình mơ. Sao lại tàn ác giết vợ, giết con thế này cơ chứ. Tôi ngồi im như chết đến dăm phút.

Anh bạn tôi gửi đầu giờ chiều cho bức ảnh anh ấy chụp 1 cô gái lấy nước của vòi nước để uống mang ra rửa chân. Rửa chân cho chính mình. Rửa thêm chân cho con mình. Anh bảo tôi “May quá anh Hùng ạ, cô ấy vẫn chưa cho cháu tè vào vòi nước!” Tôi ngồi lặng người. 

Lai thêm một câu chuyện khi xuống tầng 1 chơi. Bác hành xóm bị bê mất chậu cây cảnh. Ra ngoài khu để rác thấy “kẻ gian” úp nay chậu cây cảnh xuống đất để… lấy đi cái chậu. Bác bảo, vẫn may, vì cây cảnh chỉ bị thương chứ không mất. Cây cảnh mới là quý vì là bạn của bác. Kẻ gian tham tiền, lấy đi chiếc chậu để bán. Tôi chạnh lòng.

blank
Một siêu thị ở quận Saitama, phía bắc Tokyo
phải treo biển bằng tiếng Việt
cảnh báo rằng camera đang hoạt động
và nếu ai ăn cắp sẽ bị cảnh sát bắt. Files photos

Tôi nhớ về những chuyến đi Nhật khi người ta có rau trồng được chỉ để trước nhà hay gần bến tàu, bến xe. Ai lấy rau thì để tiền lại. Cuối ngày người chủ qua để lấy tiền về.

Sáng nay đi thiền hành quanh công viên Nghĩa Đô, lúc về thấy anh đưa báo để tờ Vietnam News trước nhà ông Đại sứ Hàn Quốc. Tôi giật mình: không biết người ta có để yên cho hay có kẻ sẽ cuỗm ngay từ báo này. Không phải để đọc (vì mấy người biết tiếng Anh và muốn đọc) mà để gói xôi hay bán giấy vụn!

Tôi nhớ về các loài động vật. Chúng cũng giao phối nhưng giao phối theo mùa. Động vật có 2 bản năng là sinh tồn và sinh sản. Con người cũng vậy. Con người cũng là động vật nhưng là động vật cao cấp. Co người cũng là thú nhưng là thiện thú. Tuy nhiên, con người thời nay, liệu có giao phối quá độ, quá mức, vô kỷ luật và thậm chí, tôi nói quá, rằng vô văn hóa … hay không.

Tôi nhớ về tình cảm của những người bạn Nga, Úc, Mỹ, Thụy Điển, Nhật, Do Thái, Đan Mạch, Myanmar, Thái Lan, Campuchia,…  dành cho tôi trong những chuyến công tác, du lịch hay học tâp ở đó. Tôi nhớ rằng ở các nơi khác rất ít hàng rào, giây thép gai quanh nhà. Rất ít mảnh chai cắm trên tường. Nhà của họ không như nhà tù, khác xa những ngôi nhà của xứ mình. Họ cũng là người. Mà hình như họ chưa là Phật tử…

Tôi nhớ đến những ngôi trường Việt Nam khắp nơi treo khẩu hiêu “Tiên học lễ, hậu học văn”. Nên chăng thay bằng “Tiên dạy lễ, hậu dạy văn”. Bởi nhắc các con muốn học nhưng ai dạy. Và người dạy, tức các thầy cô giáo và các bậc cha mẹ - người lớn chúng ta đã thực sự có lễ, có văn hay chưa.

Tôi suy nghỉ vẩn vơ về đạo đức thời nay, về đạo đức của người Việt. Tôi nghĩ rằng, nếu như chúng ta quay ngược đồng hồ lại thời Lý Trần thì đâu có những câu chuyện có thật như trên. Tôi mong rằng chỉ cần 20% dân số Việt Nam ta của 93 triệu dân thật sự là Phật tử, tức giữ trọn vẹn 5 giới thôi thì không có bài viết này.

Đạo đức có xuống cấp không và có cách nào để thay đổi. Tôi chỉ mong chúng ta nhắc nhau tu hành giữ giới. Biết rằng không dễ nên mới cần nhắc nhau, cần khuyến tấn nhau tu tập. Tôi càng thấy rằng tăng thân, rằng các đạo tràng cùng tu là rất quan trọng, là cần cấp bách thành lập.

Đạo đức ngày nay có vấn đề nhưng đạo đức ngày mai của 93 triệu dân Việt Nam chắc chắn tốt đẹp. Bởi các khóa tu đang diễn ra khắp nơi. Cá nhân tôi và các đồng nghiệp cùng các học trò đang rất tích cực mà. Ít ra, khóa thiền 1 ngày do tôi hướng dẫn chủ nhật vừa qua tại chùa Đình Quán, Thủ đô Hà Nội đã thay đổi nhiều trong số hơn 100 thiền sinh. Hay buổi nói chuyện của thầy Huyền Diệu tối qua làm rất nhiều bạn trẻ giật mình, nhất là khi phân tích về luật nhân quả. Rồi tối nay nữa, tôi và thầy Minh Niệm, tác giả của cuốn sách “Hiểu về trái tim” sẽ nói về cách “giao tiếp bằng trái tim”. Chắc chắn sẽ làm thay đổi nhiều người.

Ôi, mong lắm những khóa tu, những buổi pháp thoại và những chương trình chia sẻ về Phật Pháp. Con biết ơn Tam Bảo ngàn vạn lần.

TS Nguyễn Mạnh Hùng

Chủ tịch HĐQT kiêm TGĐ Công ty sách Thái Hà  

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
11 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 10021)
Khi nhìn thấy được cái lấp lánh kỳ diệu của các vì tinh tú, có thể ta sẽ không còn muốn nhìn vào cái vũng tối u ám nữa, thậm chí ta không còn thấy đó là vũng tối đáng sợ, mà đó là cái nền phải có để tinh tú xuất hiện và tỏa sáng.
08 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 11669)
Cuộc sống luôn bận rộn và hối hả, nên ít khi ta nhìn lại và tự hỏi những thứ vật chất mà ta đang mong cầu có thực sự cần thiết hay không? Ta đang thiếu thức ăn hay thèm muốn những món ăn hấp dẫn hơn? Ta đang thiếu đồ mặc hay đua đòi trang phục mới lạ hơn? Ta đang thiếu phương tiện di chuyển hay ao ước chiếc xe khác hiện đại hơn?
07 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 4245)
Sau khi li hôn được 2 năm, tôi đã tái hôn với một đồng nghiệp cùng cơ quan. Anh ấy rất thương tôi và chăm sóc con trai 10 tuổi của tôi rất chu đáo. Tuy nhiên con trai tôi không chấp nhận anh ấy
05 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 6921)
Trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, có một câu ca dao lục bát rất hay đáng để chúng ta phải chiêm nghiệm: “Dốc bồ thương kẻ ăn đong – Vắng chồng thương kẻ nằm không một mình”. Nó mang tính nhân văn sâu sắc với những thương cảm, xót xa của kẻ đã từng “dư thừa”bắt đầu thấm thía hoàn cảnh của người “thiếu thốn”để từ đó biết đến sự thương cảm và chia sẻ.
03 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 4704)
Bé nhà tôi 10 tuổi, bé rất ngoan và dễ thương. Chỉ có điều bé thật thà quá, thật đến mức làm mếch lòng người khác. Ví dụ chú của bé mua tặng bé một món đồ chơi, khi chú hỏi “Con có thích không?” thằng bé không ngần ngại đáp “Con không thích, đồ chơi đó rởm lắm chú ạ”.
16 Tháng Mười 2014(Xem: 12110)
Có người nọ nghe nói về một đạo sư nổi tiếng nên tìm đến hỏi đạo. Đến nơi, anh thấy trong nhà của vị đạo sư trống trơn, chỉ có một cái giường, một cái bàn, một cái ghế và một cuốn sách. Anh ngạc nhiên hỏi: "Sao nhà đạo sư trống trơn, không có đồ đạc gì cả?"
11 Tháng Mười 2014(Xem: 6231)
Các nhà văn và nhà báo đều có tầm ảnh hưởng rất lớn trong xã hội. Vả lại, dù cho đời người có ngắn ngủi đi nữa thì những gì đã viết cũng sẽ còn lưu lại hàng nhiều thế kỷ. Trong lãnh vực Phật giáo thì những lời giáo huấn của Đức Phật, ...
29 Tháng Chín 2014(Xem: 11382)
Nhiều năm trước khi xuất gia, tôi đã tin rằng kinh nghiệm mang đến trí tuệ. Vì thế tôi rời bỏ quê hương Anh quốc để đi Ấn Độ, lang thang đó đây để thu thập kinh nghiệm sống ở châu Âu và châu Á. Cuộc hành trình càng khó khăn, tôi càng thích thú vì tôi cảm thấy những gian nan đó giúp tôi hiểu về bản thân hơn và chúng sẽ đem lại lợi ích cho cuộc đời tôi.
24 Tháng Chín 2014(Xem: 6838)
Thật may mắn khi tôi có duyên lành tham gia khóa thiền 2 ngày cuối tuần 20 và 21 tháng 9 tại Sóc Sơn với sự hướng dẫn trực tiếp của Tiến sỹ Nguyễn Mạnh Hùng – người đã có trải nghiệm về thiền hơn 10 năm nay và đã hướng dẫn nhiều khóa thiền rất có hiệu quả. Hai ngày của khóa thiền mang tên “Tôi làm việc tôi hạnh phúc” thực sự thay đổi tôi mà tôi không thể không viết ra đây.
20 Tháng Chín 2014(Xem: 8611)
Một buổi sáng đẹp trời. Tâm hồn bạn thơ thới. Bạn vừa ăn một bữa điểm tâm thật ngon miệng và sẵn sàng chuẩn bị cho một ngày mới. Rồi thì điều bạn không muốn đã xảy ra. Bạn gặp phải một người khó chịu và ngày mới của bạn từ tốt lành bỗng dưng biến thành tai họa!