Khi Chồng Thất Nghiệp Và Bạo Lực

25 Tháng Sáu 201517:41(Xem: 4677)

THÍCH NHẬT TỪ

CHÌA KHÓA HẠNH PHÚC GIA ĐÌNH

Nhà xuất bản Hồng Đức 2015

KHI CHỒNG THẤT NGHIỆP VÀ BẠO LỰC

Vợ chồng tôi lấy nhau được 10 năm, thời gian đầu chồng tôi rất hiền lành, chăm chỉ, luôn lo lắng chăm sóc mẹ con tôi. Nhưng 2 năm trở lại đây, từ ngày công ty anh ấy ít hợp đồng khiến công nhân thường xuyên phải nghỉ việc không lương, chồng tôi sinh ra cáu bẳn, vũ phu. Anh ấy thường xuyên nhiếc móc, chửi mắng tôi, thậm chí có những hôm uống rượu say còn “thượng cẳng chân, hạ cẳng tay ” với tôi. Tôi rất mệt mỏi và cảm thấy nhân phẩm của mình bị xúc phạm. Tôi có nên từ bỏ người chồng vũ phu này không?

Lại Thị Thơm, Hải Phòng

Đời sống hôn nhân của chị đang trải qua giai đoạn khó khăn sau 10 năm hạnh phúc. Sóng gió bất hạnh đã trỗi dậy trong gia đình chị bao gồm sự hành hạ cảm xúc, mắng nhiếc và vũ phu của người chồng mà trước đây anh ấy vốn “rất hiền lành, chăm chỉ, luôn lo lắng chăm sóc” chị và gia đình. Để có quyết định đúng đắn và hướng giải quyết tốt đẹp, dựa vào bài kinh “Bốn sự thật” (Tứ đế), tôi khuyên chị hãy bình tĩnh xem xét vấn đề của gia đình chị theo bốn bước như sau:

Nhận diện bế tắc: Khổ đau của chị không chỉ đơn thuần là tình trạng chị trở thành nạn nhân của hành vi bạo lực do chồng chị gây ra, mà còn bao gồm các khó khăn về kinh tế gia đình, thói ma men và thiếu sự làm chủ bản thân của chồng. Nhận diện khổ đau của chị trong tương quan với các nguyên nhân đổi tính của chồng, vấn đề không đến nỗi quá bi đát để phải ly dị sau một thập niên chung sống.

Truy tìm nguyên nhân: Qua tâm sự của chị, sự “cáu bẳn, vũ phu” của chồng chị không phải do tính tình cục súc thô lỗ, tính gia trưởng hay sự ghen tuông,. của anh ấy như phần lớn các bạo lực gia đình thông thường. Nguyên nhân chính là do anh ấy đang đối diện với nguy cơ bị thất nghiệp dẫn đến tình trạng buồn chán, thất vọng, làm bạn với ma men. Khi sự tuyệt vọng “kết bạn” với rượu thì khó ai có thể giữ được nhân cách của mình, huống hồ chồng chị đã “đính hôn” với hai thứ này gần 2 năm trời, mà lẽ ra chị nên nhận diện sớm hơn để giúp anh ấy vượt qua chướng duyên.

Sự phục hồi hạnh phúc gia đình: Niềm tin về sự phục hồi tình trạng hạnh phúc gia đình chị có thể giúp chị phát huy vai trò quan trọng của chị như “người cứu tinh” hôn nhân. Hiện tại, cảm giác “mệt mỏi” và “nhân phẩm bị xúc phạm” sẽ làm cho chị không buồn nghĩ đến giải pháp, mà chỉ “đào tẩu” khỏi bế tắc. Sau mỗi lần “đào tẩu”, cảm giác “thất bại” sẽ làm chị nhìn đời bằng lăng kính tuyệt vọng, như chồng chị cách đây 2 năm. Đây là điều nên tránh.

Con đường đi tới: Quý trọng những điểm mạnh như “hiền lành” và “luôn lo lắng và chăm sóc vợ con” của anh ấy, tôi khuyên chị nên nỗ lực giúp anh ấy vượt qua bế tắc. Đây cũng là cách giúp chị vượt qua khổ đau.

Thay kỳ vọng bằng thông cảm: Nếu hành động “chăm sóc” làm cho chị em phụ nữ hạnh phúc thì “thông cảm” sẽ làm cho các đấng mày râu hài lòng. Do đó, thay vì kỳ vọng vào trụ cột kinh tế của chồng vốn đang bị nghiêng ngả, chị nên cảm thông với những thất bại khách quan của anh ấy để chồng không rơi vào mặc cảm và thói quen xấu. Tăng cường sự quan tâm và thông cảm với những thất bại mà anh ấy trải qua trong 2 năm sẽ giúp chị có sự chịu đựng tích cực - vốn có khả năng trị liệu khổ đau cho cả hai. Có thể từ khi nếm trải sự thất nghiệp, điều mà anh ấy không hề nghĩ đến, anh ấy đã đổi tính, vì không nhận được sự chia sẻ cảm thông từ người thân thương, nhất là vợ (!). Ngoài tư cách làm vợ hợp pháp, chị nên “đóng thêm vai” của người bạn tâm đầu ý hợp với chồng, để chồng chị không có nhu cầu “mượn rượu giải sầu”, vì rượu chỉ làm cho sầu thêm nặng, bệnh thêm tăng, tuyệt vọng thêm lớn và tuổi thọ rút ngắn.

Lấy ngắn nuôi dài: Hai năm kể từ khi công ty anh ấy ít hợp đồng, cắt giảm biên chế, nghỉ việc không lương, khó khăn của công ty anh ấy không hề thuyên giảm. Thay vì ngồi không ở nhà chờ sự phục hồi công việc từ khủng hoảng tài chính toàn cầu, chị hãy khéo léo cùng bàn với chồng tìm một việc thứ yếu, khi công việc chính yếu chưa thể khởi động lại được. Ngồi chờ đợi tình trạng phục hồi công việc quá lâu sẽ làm cho người chờ đi từ chán nản đến tuyệt vọng. Trong lao động, dù chưa xứng với khả năng, ta cảm thấy phấn chấn và yêu đời hơn, vì biết mình có hoặc vẫn còn giá trị. Cảm giác “vô dụng” sẽ làm cho người thất nghiệp có thái độ bất cần đời, thậm chí chì chiết và bạo lực với người thân thương, như phản ứng “giận cá chém thớt”. Khi có việc làm tạm thời thay thế vào sự trống vắng, chồng chị sẽ không phí thời gian vào rượu, dành thời gian cho gia đình nhiều hơn.

Ứng xử và truyền thông: Mặc cảm thất bại sẽ làm cho chồng chị dễ tự ái, mà tự ái sai lầm là sự tự sát. Sự thiếu khôn khéo trong ứng xử của người vợ sẽ làm cho chồng rũ bỏ trách nhiệm và trở thành “Chí Phèo” về tính cách. Sự khéo léo trong ứng xử và truyền thông của chị sẽ làm cho chồng được nâng đỡ tinh thần, nhờ đó, hạnh phúc vợ chồng vẫn được đảm bảo.

Chị hãy nghĩ rằng chị được sinh ra để làm việc khó làm, đó là gây dựng và bảo vệ hạnh phúc gia đình. Tình yêu và sự hi sinh cao cả của chị trong giai đoạn khó khăn này có ý nghĩa to lớn đối với hạnh phúc của cả hai. Chồng chị đổi tính do tổn thất nghề nghiệp và mặc cảm bản thân là điều không thể phủ định. Do đó, ứng xử tao nhã và truyền thông bằng ngôn ngữ tình thương sẽ giúp chồng khắc phục thói vũ phu do rượu gây ra. Chúc chị sớm chữa lành vết thương hôn nhân để gia đình chị luôn được hạnh phúc.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Tư 2015(Xem: 7592)
Bạch thầy, con và chồng con sống với nhau hơn 5 năm và đã có hai con trai. Chồng con hơn con 13 tuổi nhưng anh gia trưởng và khô khan lắm. Mọi công việc to nhỏ trong gia đình anh tự làm và tự quyết, không bao giờ bàn bạc hay hỏi ý kiến của con. Thậm chí ngay cả kinh tế anh cũng là tay hòm chìa khóa. Con chỉ là người làm và sinh con, chăm con thôi.
20 Tháng Tư 2015(Xem: 115516)
Hiện nay, thế giới đang có sự rối loạn, không hiểu biết, tranh cãi về bệnh tâm thần, thiền định, và sự liên hệ giữa hai đề tài này. Các chuyên gia về sức khỏe thể chất, và tâm thần cũng không hiểu rõ phạm vi nghề nghiệp của họ. Họ cũng không hiểu cái gì là thiền định. Bởi vậy đối với người bình thường họ sẽ rất bối rối.
15 Tháng Tư 2015(Xem: 6116)
Bạch Thầy, con thật may mắn khi lấy được một người vợ thông minh, tài giỏi, sắc sảo và rất đảm đang. Tuy nhiên, cô ấy có một thú vui là mua sắm, có thể nói vợ con nghiện mua sắm. Con có cảm giác là khi đi mua sắm cô ấy mất hết lí trí và phải tiêu đến đồng tiền cuối cùng mới thôi.
09 Tháng Tư 2015(Xem: 7165)
Kính thưa Thầy, bản thân con đã trải qua hai mối tình, hiện tại con đang yêu một người, năm nay con 27 tuổi còn người yêu của con 39 tuổi. Con và anh ấy quen nhau đã hơn một năm rồi và dự định năm sau sẽ kết hôn. Con nhận thấy trong tình yêu lúc nào cũng có buồn và vui, người mình yêu lúc nào cũng có khuyết điểm, không có ai là hoàn hảo.
08 Tháng Tư 2015(Xem: 6268)
Trong 12 giá trị sống đã được UNESCO khẳng định và định hướng cho nhân loại trong hiện tại và tương lai, “Giản dị” rất thân thuộc với giá trị văn hóa truyền thống dân tộc ta bởi nó được xem là một đức tính tốt đẹp vốn có của con người Việt Nam.
07 Tháng Tư 2015(Xem: 8878)
Chúng ta thường nhìn nhận hạnh phúc bằng những cái thể hiện ra bên ngoài của mỗi người, kể cả bản thân mình như sự tự hào, kiêu hãnh, niềm vui sướng khi thõa mãn nhu cầu; trong khi hạnh hạnh phúc thực sự lại nằm ở bên trong sâu thẳm của tâm hồn chúng ta, là một cảm xúc bên trong.
05 Tháng Tư 2015(Xem: 6318)
Bạch Thầy, con và chồng con đã sống với nhau hơn 10 năm và có hai con gái. Chồng con là người chăm chỉ, hiền lành, chu đáo với vợ con. Tuy nhiên anh ấy là người không khéo ăn nói và không lãng mạn.
29 Tháng Ba 2015(Xem: 7039)
Bạch Thầy, con xây dựng gia đình muộn, khi con đã ngoài 30 tuổi. Chồng con hơn con gần 20 tuổi, anh ấy đã có một đời vợ trước và 2 cô con gái. Chúng con sống với nhau hơn 2 năm rất hạnh phúc nhưng chưa có con chung.
24 Tháng Ba 2015(Xem: 7008)
Bạch Thầy, gia đình con nhiều năm qua sống rất vui vẻ, hạnh phúc. Chúng con có 2 cô con gái, một cháu 15 và 1 cháu lên 8. Chẳng hiểu sao 1 năm trở lại đây chồng con nằng nặc đòi sinh thêm con với hi vọng sẽ là cháu trai.
17 Tháng Ba 2015(Xem: 6190)
Bạch Thầy, vợ chồng con lấy nhau được 15 năm và có một cháu gái năm nay 12 tuổi. Chúng con ở chung với gia đình nhà chồng nhưng bố mẹ chồng không hợp cả hai vợ chồng con nên thường xuyên có xích mích.