Bộ Mật Tông

23 Tháng Mười 201000:00(Xem: 84849)

BỘ MẬT TÔNG (Bốn Tập)

Dịch Giả : Tỳ Khưu Thích Viên Đức

 MỤC LỤC


 A. TẬP MỘT
 HIỂN MẬT VIÊN THÔNG THÀNH PHẬT TÂM YẾU

 Lời nói đầu của dịch giả
 Lời tựa của soạn giả
 1. Hiển giáo Tâm yếu
 2. Mật giáo Tâm yếu
 3. Hiển Mật Song Biên
 4. Vui mừng được gặp lời trước thuật
 5. Chuẩn Đế Sám Pháp
 6. Vào đạo tràng trì Chú Chuẩn Đề
 7. Cách dùng kính đàn và an chín chữ chú Chuẩn Đề
 8. Nhập nhà mới và trị bệnh
 9. Chú Tỳ Lô Giá Na Phật
 10. Chú Quảng Bát

 B. TẬP HAI
 KINH ĐẠI THỪA TRANG NGHIÊM BẢO VƯƠNG

 Lời giới thiệu
 Lời Tựa
 1.Kinh Đại Thừa Trang Nghiêm Bảo Vương, quyển 1
 2.Kinh Đại Thừa Trang Nghiêm Bảo Vương , quyển 2
 3.Kinh Đại Thừa Trang Nghiêm Bảo Vương, quyển 3
 4.Kinh Đại Thừa Trang Nghiêm Bảo Vương, quyển 4
 5 Kinh Thất Câu Chi Phật Mẫu Tâm Đại Chuẩn Đề Đà La Ni
 6 Thất Câu Chi Phật Mẫu Tâm Đại Chuẩn Đề Đà La Ni Pháp
 7 Thất Câu Chi Độc Bộ pháp
 8 Chuẩn Đề Biệt pháp
 9 Kinh Thánh Lục Tự Tăng Thọ Đại Minh Đà La Ni

 C. TẬP BA
 KINH CHUẨN ĐỀ ĐÀ LA NI HỘI THÍCH

 Quyển Thượng
 1. Lời tựa của ngài Hoằng Tán
 2. Phần kinh văn
 3. Nghi quỹ niệm tụng
 Quyển Trung
 4. Văn tán thán
 5. Bổn tôn Đà La Ni bố tự pháp
 6.Tư duy tự mẫu chủng tử nghĩa quán tưởng Phạn tự
 7. Phiến để ca pháp. Dứt tai ương pháp môn
 8. Bố sắc trí ca pháp. Tăng ích pháp môn
 9. Phạt thi ca ra noa pháp. Kính ái pháp môn
 10. A tỳ giá lỗ ca pháp. Hàng phục pháp môn
 Quyển Hạ
 11. Phương pháp họa tượng Chuẩn Đề Tôn Na Bồ Tát
 12. Pháp sám ngũ hối
 13. Trì tụng pháp yếu
 14. Tu bi điền và kính điền
 15. Quán Tự Tại Bồ Tát cam lồ chơn ngôn
 16. Lục Tự Đại Minh chơn ngôn
 17. A Di Đà Phật nhất tâm tự chú
 18. Văn Thù Bồ Tát ngũ tự tâm chú
 19. Đại bảo quảng bát lầu các thiện trụ bí mật Đà La Ni
 20. Công đức Bảo Sơn thần chú
 21. Tam tự tổng trì chơn ngôn
 22. Sổ châu công đức pháp
 23. Hành du già bí mật pháp yếu
 24. Tụng kệ, sái tịnh, kiết ấn hộ thân
 25. Tịnh pháp giới, kiết giới, triệu thỉnh, cúng dường
 26. Bổn tôn gia trì
 27. Tán thán
 28. Phụ bản trì chú tháp

 D. TẬP BỐN
 KINH MẠT PHÁP NHẤT TỰ ĐÀ LA NI

 1. Kinh Đại Đà La Ni mạt pháp trung nhất tự tâm chú
 2. Kinh Đại Phương Quảng Bồ Tát tạng kinh trung
 3. Văn Thù Sư Lợi căn bổn Nhất Tự Đà La Ni kinh
 4. Mạn Thù Thất Lợi Bồ Tát chú tạng trung nhất tự chú vương kinh
 5. Uế tích Kim Cang thuyết thần thông đại mãn Đà La Ni pháp thuật linh yếu môn
 6. Uế tích Kim Cang cấm bách biến pháp kinh
 7. Thần biến diên mạt pháp
 8. Phật nói Bắc Đẩu Thất Tinh diên mạng
 9. Phật nói thất tinh chơn ngôn thần chú
 10.Kinh nhất thiết công đức Trang nghiêm vương
 11.Phật nói kinh Trang Nghiêm Vương Đà La Ni chú
 12.Phật nói kinh Trì cú Thần Chú
 13.Kinh Tăng Huệ Đà La Ni
 14.Quán Thế Âm khuyết trừ nhất thiết nhãn thống Đà La Ni
 15.Quán Thế Âm linh chi căn cụ túc Đà La Ni
 16.Hoạch chư thiền tam muội nhất thiết Phật pháp môn Đà La Ni

 E. PHỤ THÊM
 PHƯƠNG PHÁP TU TỊNH TỌA

 1. Thiên I. Lời tựa của ông Tưởng Duy Kiều
 2. Thiên II. Tịnh tọa công phu
 3. Thiên III. Lục diệu pháp môn
 4. Thiên IV. Thiện căn pháp
 5. Thiện V. Kết quả

 
LỜI NÓI ĐẦU

 NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT

 Kính bạch quý vị thiện tri thức

 Hơn mười năm qua, tôi y quyển HIỂN MẬT VIÊN THÔNG này, gắng theo phương pháp trong đây tu trì. Tôi nhận thấy có nhiều sự linh nghiệm kết quả. Để ứng dụng trong đời mạt pháp, và giúp chúng sanh nghèo hèn bạc phước muốn sở cầu như ý…, tôi mong không quên sự hèn kém của mình, đem tâm gắng dịch quyển sách này để ấn hành lưu thông. Nếu có vị nào nhờ sách này mà phát tâm tu quán, trì chú, được thêm phần tín nguyện mà hành trì, thì tôi rất lấy làm mãn nguyện.

 Tôi tự biết không tránh khỏi văn nghĩa vụng về thiếu sót, kính mong quý Ngài hoan hỷ tha thứ có chỗ nào sai lầm, giúp ý kiến cho lần tái bản sau được đầy đủ hơn.

 Nam Mô Chuẩn Đề Vương Bồ Tát chứng minh.

 CHÙA DƯỢC SƯ, Banmêthuột,
 Mùa Hạ - Phật Lịch 2515
 Ngày Rằm, Tháng Bảy, Tân Hợi (4-9-1971)

 Dịch giả cẩn bút
 Tỳ Khưu THÍCH VIÊN ĐỨC


 LỜI TỰA của soạn giả

  Xưa đức Như Lai là bậc tôn quý xuất thế trong đời, đem đạo pháp giáo hóa mọi người, xiển dương pháp Đại Thừa, dắt dẫn quần mê, mở bày ra muôn pháp. Phương pháp tuy nhiều, tùy lúc mà nói, nhưng mục đích vẫn chỉ làm thế nào để vào được biển viên mãn, cho nên chỗ trở về chỉ là Nhứt thừa (Phật thừa). Song, Hiển giáo Mật tông đều gồm thâu cả tánh tướng. Nghĩa lỳ Hiển giáo chia làm năm thời tóm lại gọi là Tô Đại Lãm (Kinh). Mật bộ bao gồm ba tạng, riêng gọi là Đà Ra Ni (Thần chú). Người đọc Hiển giáo cho rằng: Không, Hữu, Thiền, Luật trái nghịch nhau, mà không xét tận đến viên lý, cứu cánh. Còn người học Mật bộ, lấy Đàn, Ấn, Chữ, Tiếng làm phép tắc, nhưng chưa biết chỗ thần thông bí áo. Vội cho Hiển giáo Mật tông mâu thuẫn nhau, Tánh tông, Tướng tông lỗ tròn cán vuôn khó ăn khớp nhau. Vì thế sanh tâm chống trái, chê bai, hủy báng. Tóm lại chỉ thiên chấp một khía cạnh nào đó, mờ mịt tánh viên thông. Nếu không phải là bậc Chí Trí, làm sao dung hội được các đầu mối sai khác, sự nghiệp có thành tựu, người mới hoằng dương được đạo. Nay vì Hiển Mật Viên Thông pháp sư, trong thời bấy giờ, người đời suy tôn Ngài là bậc anh ngộ, thiên tính của Ngài quá thông minh. Khi còn nhỏ tuổi, Ngài lễ lạy các bậc danh sư cầu học. Trải qua 15 năm học hỏi rất tịnh tường, nào là tham thiền hỏi đạo, học rộng nghe nhiều, về mặc nội điển Ngài tinh thông các tông Ngũ giáo. Ngoại điển, Ngài thấu suốt các vấn đề bí áo của trăm họ. Ái ố không giao xem, lợi danh chẳng màng đến. Đã thế mà Ngài lại nhàm chán chốn đô thành, lành mình nơi hang núi.

 Trải qua năm, tháng khổ hạnh, tận tụy đem hết chí lực nghiên cùng chỗ thâm huyền của đại tạng thâu nắm những yếu lý tinh ba thuộc lòng nơi tâm ý. Giải phẫu tất cả nghĩa lý rất rõ ràng như các chỉ trên bàn tay. Ngài xem khắp giáo lý Đại, Tiểu Thừa, không ra ngoài hai đường: Hiển Mật, cũng cùng một mục đích là chứng Thánh vị, nhập vào được Diệu đạo Chơn như.

 Xét nơi văn thể thời có khác, nhưng đó cũng chỉ là sự vuông tròn hơn kém của mâm bát, còn chỗ trở về nơi chánh lý thời đồng nhau. Như cái đồ để trong nhà đều gồm thâu cả không, hữu. Thế mà người học lại vọng sanh dị nghị, mời mịt không biết chỗ thông dung. Nhơn đó thâu góp biên thành tập sách tâm yếu này, văn thành một quyển, lý tận vạn đường. Hội Tứ giáo tổng quy về viên thông, thâu Ngũ mật bộ gồm thành một bộ. Hoà nhũ tô thành đề hồ. Thâu góp tinh ba, mây ráng làm thành cam lồ vị. Thật lạ chỗ hội yếu của chư Phật. Đáng là kim chỉ nam cho người đời sau. Khiến ai xem vào đây như gặp được ngọc minh châu như ý, chỗ sở cầu đều toại nguyện. Mong mỏi các người nương theo đây mà thực hành như ăn trái thiện khiến, không có gì không lành.

 Trần Giác này nghĩ hổ thẹn sự học hỏi còn sơ sài, lời văn không hoa lệ. Nhân gặp một ngày, tôi được đến thăm thầy tôi, may mắn được nghe lời dạy dỗ như qua thủ phất trần, thoạt tiên tôi mở mang được kiến thức hẹp hòi. Thầy dặn dò tôi: Nên đem truyền lại cho người đời. Tôi vội soạn ra quyển văn này, vẫn hổ thẹn với khả năng diễn đạt lý mầu, nhưng cũng lấy làm lời nói đầu.

 Tỳ Khưu Thích Viên Đức dịch
 Nguồn: http://www.quangduc.com
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Mười 2015(Xem: 9236)
Trong một cơ duyên dịch giáo pháp của Đức Đạt Lai Lạt ma, tôi khắc ghi lời ngài rằng, nếu không có cái nhìn tổng thể, có thể đôi khi người thực hành sẽ thấy giáo pháp, những phương pháp thực hành mà đức Phật ban có nhiều điểm mâu thuẫn nhau. Thực ra tất cả giáo pháp, phương pháp thực hành của đức Thế Tôn đều mang pháp vị giải thoát. Đức Phật tuyên thuyết nhiều giáo pháp ứng hợp cho căn cơ của mỗi chúng sinh.
27 Tháng Tám 2015(Xem: 18173)
Hôm nay, 19-11-2010, tôi đã từng được yêu cầu nói về một số hiểu biết thông thường sai lạc về Phật Giáo. Và có nhiều thứ đa dạng khác nhau, với nhiều lý do khác nhau. Có một số đặc thù là văn hóa, hoặc là đối với văn hóa phương Tây, hay đối với Á châu và những nền văn hóa khác bị ảnh hưởng bởi sự suy nghĩ của phương Tây hiện đại. Có những hiểu biết sai lầm có thể đến từ những vùng văn hóa khác
27 Tháng Năm 2015(Xem: 12157)
Cuốn sách này gồm một hợp tuyển những tác phẩm của Longchen Rabjam (1308-1363) về Dzogpa Chenpo (S. mahasandhi, Việt : Đại Toàn Thiện). Những bản dịch có một giới thiệu chi tiết căn cứ chặt chẽ trên kinh điển và những giải thích truyền thống về phương diện bí truyền sâu xa nhất của Phật giáo.
01 Tháng Hai 2015(Xem: 15602)
Sự phát triển của Phật giáo Tây Tạng có những nét đặc thù mà có lẽ không nước nào khác trên thế giới có được. Vào năm 641 vua Đường Thái Tông của Trung Hoa gã công chúa Văn Thành cho vua Tây Tạng. Vị công chúa này là người thông minh, có học và là một Phật tử thuần thành.