Hát trong vườn xưa và an lạc trong vườn nay

30 Tháng Ba 201516:35(Xem: 9115)

Hát trong vườn xưa
và an lạc trong vườn nay

Phương Túy

Hat trong vuon xua TNHĐêm ngày 29/03/2015 tại Viện Âm nhạc quốc gia đã diễn ra chương trình Hát trong vườn xưa - Đêm thơ nhạc của Thầy Nhất Hạnh và các học trò. Một chương trình thật ý nghĩa và tạo nhiều cảm xúc được đồng tổ chức bởi Thái Hà Books, Life TV và VIM.

Tôi may mắn biết đến dự án này ngay từ đầu. Biết từ khi mới kết thúc khóa tu 5 ngày đầu xuân từ Làng Mai Thái Lan về và may mắn được tham gia trong ban tổ chức.

Khó khăn lúc ban đầu nhiều vô cùng.  Bao trở ngại mà nếu không có quyết tâm cao độ thì chắn chắn ai cũng nản. Nhưng có lẽ do tu tập tốt, ban tổ chức đã gieo nhân lành từ nhiều đời nhiều kiếp nên đêm  thơ nhạc diễn ra trong không khí thật trang nghiêm mà vẫn đầm ấm, gần gũi mà rất tân thương.

Đến tham dự đêm thơ nhạc có sự hiện diện của những vị khách mời đặc biệt như Thượng tọa Thích Tâm Hiệp, Nhà nghiên cứu lịch sử Nguyễn Đắc Xuân, Nhà văn Hoàng Quốc Hải, Nghệ sĩ nhân dân Đạo diễn Đặng Nhật Minh, Nhà sử học Dương Trung Quốc… Tôi thấy vui vô cùng khi hội trường đông kín người tham dự là các quý thầy, quý sư cô và đông đảo cư sĩ, Phật tử, học trò của thiền sư Thích Nhất Hạnh và sinh viên tham dự.

Hat trog vuon xua TNH 2Tôi ngồi quan sát và rất ấn tượng  khi được nghe thiền sư Thích Nhất Hạnh đọc những bài thơ do chính Thầy viết lên. Rồi sau đó là những bài hát được phổ nhạc từ thơ của Thầy qua sự thể hiện của các nghệ sĩ của viện âm nhạc như nghệ sỹ ưu tú Đức Long, Ca sĩ opera Vành Khuyên. Tôi đặc biệt xúc động trước phần thể hiện của thầy Pháp Xa. Những gì tôi cảm nhận được là tình thầy trò, tình yêu thương, một tấm lòng rộng lớn và những tâm tình sâu lắng. Tôi ngồi và nhẩm theo, hát theo, to dần. Tâm tôi lắng đọng và bình an tràn đến mỗi lúc nhiều hơn.

hat trong vuon xua 2Cả hội trường im lặng lắng nghe. Tôi có cảm giác nhiều bạn nín thở để tập trung về sân khấu. Ai đó kìm lòng mình tránh cho không bị quá xúc động. Tôi cũng vậy.

Tôi nhớ về những cuốn sách mình đã đọc của thiền sư Thích Nhất Hạnh. Tôi nhớ về 1 tuần từ mồng 4 tết đoàn chúng tôi được thiền tập ở Làng Mai. Tôi còn giữ nguyên năng lượng và tình yêu thương mang theo về. Thật khó mà tả được.

Cả 3 chúng tôi, gồm tôi, chị Nguyễn Thị Hương, anh Nguyễn Ngọc Quân vừa được tham gia khóa thiền lại may mắn được góp phần rất nhỏ trong ban tổ chức của đêm thơ nhạc nên hạnh phúc vô cùng. Cả đêm qua tôi hầu như không chợp mắt. Sự an lạc khó tả tràn ngập khắp trong tôi.

Hát trong v--n x-a TNHChương trình đêm qua kết thúc vào lúc 22h30 và tôi thấy rằng tất cả mọi người ra về với bình an trong tâm hồn và rất xúc động. Thật sự đêm diễn là thể hiện tốt nhất của sự giao tiếp bằng trái tim. Các nghệ sỹ đã gieo những hạt giống bình an, yêu thương và hiểu biêt vào lòng người nghe.

Tôi vẫn đang lặng người đi trong những giây phút tĩnh lặng. Tôi như nhận được một kho báu lớn. Tôi nguyện mong chúng ta cùng nhau lan tỏa những thông điệp tốt đẹp nhất, bình an nhất đến với tất cả mọi người xung quanh.

Đêm nhạc hát trong vườn xưa nhưng mang lại an lạc trong vườn nay. Hôm nay tôi và tất cả những ai may mắn có mặt đã nhận được an lạc. An lạc này rất đặc biệt, dung chứa năng lượng, chánh niệm tỉnh thức và tình thương mà chúng tôi muốn gửi đên người thầy kính yêu và tuyệt vời của mình – thiền sư Thích  Nhất Hạnh. 
hat trong vuon xua 8hat trong vuon xua 7hat trong vuon xua 6hat trong vuon xua 5hat trong vuon xua 3

Phương Túy

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Giêng 2017(Xem: 4823)
16 Tháng Tám 2016(Xem: 6087)
10 Tháng Sáu 2016(Xem: 4972)
09 Tháng Năm 2016(Xem: 5426)
09 Tháng Năm 2016(Xem: 4885)
21 Tháng Tư 2016(Xem: 5734)
Từ thuở nọ, thi sỹ Giác Tâm mới vừa mở mắt chào đời đã nằm võng đong đưa giữa trùng điệp phù vân lãng đãng, ngút ngàn sương khói chung quanh, được hun đúc, tiếp cận với hồn thiêng sông núi uy linh, hùng vĩ nên tâm hồn thi sỹ tự nhiên hàm dưỡng trong bầu khí chất rất mực thuần khiết, nguyên sơ.
11 Tháng Ba 2016(Xem: 4786)
Thơ của Lữ Quỳnh… những trang thơ Lữ Quỳnh. Điềm đạm, dịu dàng, trong vắt, ẩn mật… Thêm nữa, hình như đọng lại trong các dòng thơ anh là một nỗi buồn. Mỗi khi đọc thơ anh, dù một hay vài bài, tôi vẫn tự hỏi, phải chăng đó là những nỗi buồn lặng lẽ, rất mực lặng lẽ, được chép lại trên giấy thật vội để không kịp trở thành những niềm vui… Vậy đó, từ sâu thẳm của một thâm cảm về cõi hư huyễn này, thơ Lữ Quỳnh đã hiển lộ như một hướng vọng về Tịnh Độ, một cõi ẩn mật trong vắt hiện ra giữa các dòng chữ của anh.