Chánh Niệm

31 Tháng Năm 201517:56(Xem: 3494)

                 CHÁNH NIỆM
               Thích Viên Thành

Ngay bây giờ và ở đây đẹp quá
Có trời xanh mây trắng lững lờ bay
Sự bình an hỷ lạc hiện hằng ngày
Đó chính thực giác tri trong chánh niệm

Không phân biệt thân tâm hằng thúc liễm
Đã qua rồi quá khứ chớ nhớ nhung
Điều chưa đến tương lai hãy ngại ngùng
Đừng mơ mộng tuệ tri điều hiện tại

Không vọng tưởng là bình an khương thái
Hơi thở theo giúp tĩnh giác tường tri
Quán chiếu tâm biết rõ được những gì
Đang hiện hữu giúp ta luôn cẫn trọng

Hằng ý thức đang làm gì chớ nóng
Hãy dõi theo từng diễn biến thân tâm
Hướng dẫn chúng soi sáng hết mê lầm
Phục vụ tốt cho nhân quần xả hội

Nguồn năng lượng truyền nhanh rành khắp lối
Thường gớm nhờm khi quán niệm về ‘thân’
Vì bất tịnh tránh xúc chạm lần lần
Nên xa cách được những người bệnh tưởng

‘Thọ’ là khổ với người ham thụ hưởng
Biết hôm nay không sợ nợ ngày mai
Mãi bon chen lo trau chuốc hình hài
Sừng lông nặng phải mang khi tái kiếp

Thoải mái hưởng đâu biết đang tạo nghiệp
Hằng liễu tri ‘Tâm’ vốn thật vô thường
Nên tạo thành nghiệp chướng lắm nhiễu nhương
‘Pháp’ vô ngã hướng về đường giải thoát

An Lạc thất, những ngày tịnh dưỡng – 2015
Thích Viên Thành

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Giêng 2017(Xem: 4817)
16 Tháng Tám 2016(Xem: 6072)
10 Tháng Sáu 2016(Xem: 4966)
09 Tháng Năm 2016(Xem: 5423)
09 Tháng Năm 2016(Xem: 4880)
21 Tháng Tư 2016(Xem: 5718)
Từ thuở nọ, thi sỹ Giác Tâm mới vừa mở mắt chào đời đã nằm võng đong đưa giữa trùng điệp phù vân lãng đãng, ngút ngàn sương khói chung quanh, được hun đúc, tiếp cận với hồn thiêng sông núi uy linh, hùng vĩ nên tâm hồn thi sỹ tự nhiên hàm dưỡng trong bầu khí chất rất mực thuần khiết, nguyên sơ.
11 Tháng Ba 2016(Xem: 4782)
Thơ của Lữ Quỳnh… những trang thơ Lữ Quỳnh. Điềm đạm, dịu dàng, trong vắt, ẩn mật… Thêm nữa, hình như đọng lại trong các dòng thơ anh là một nỗi buồn. Mỗi khi đọc thơ anh, dù một hay vài bài, tôi vẫn tự hỏi, phải chăng đó là những nỗi buồn lặng lẽ, rất mực lặng lẽ, được chép lại trên giấy thật vội để không kịp trở thành những niềm vui… Vậy đó, từ sâu thẳm của một thâm cảm về cõi hư huyễn này, thơ Lữ Quỳnh đã hiển lộ như một hướng vọng về Tịnh Độ, một cõi ẩn mật trong vắt hiện ra giữa các dòng chữ của anh.