Sư mà cũng...

27 Tháng Mười Một 201619:18(Xem: 6228)

Sư mà cũng...


Kết quả hình ảnh cho Little Buddhist Monk funny 1. Thế là cũng bắt đầu cho ngày nhập học đầu tiên tại  Trường Trung cấp Phật học, tôi kiểm tra lại mọi thứ và  tính bụng đi Siêu Thị Coopmart gần chùa để mua một  ít đồ dùng như tập vở, bút mực, cặp sách và một số đồ  dùng cá nhân, cũng như một ít đồ ăn khô.

 Thế là tôi đắp Y vào và bước ra trước cổng chùa để nhờ chú  xe ôm đưa đi, vừa bước đến Siêu Thị giữa đám đông người,  tôi nhẹ nhàng bước đi để thể hiện sự oai nghi của người  xuất gia khi đi vào nơi nhà thế, gởi đồ xong tôi đẩy chiếc xe  mua hàng mà người ta thường sử dụng.

Trên con đường thênh thang đó, tôi vội dừng lại nay khu vực bán Mỹ Phẩm để mua chai xà phòng Clear mát lạnh bạc hà để dành sử dụng cho những ngày hè oai bức, cũng như để giảm bớt những hạt trân châu đỏ thắm mà đã làm tôi phải "giữa đêm thức dậy đánh đàn", nhưng trong lòng toát lên vẻ ái ngại vô biên khi bước đi thật nhanh và nhẹ nhàng lấy khẽ, thì ôi thôi! Sau lưng vọng lại tiếng nói dịu dàng đầy chua chát của một người con gái:

- Sư mà cũng đi Shoping, xài mỹ phẩm.
Thôi thế là thôi, tôi vội buông chai xà phòng, quay lưng nhìn lại với nụ cười khả ái và bước đi trong lặng lẽ.
Ôi! Người con gái kia ơi! Có hiểu chăng nỗi lòng Nhà sư trẻ.
2. Đôi dép tổ ong thân thương đã thắm màu sương gió, và sắp bị đứt vai theo định luật vô thường của nó mà trở về với đất mẹ thân yêu.
 
Thế là tôi cũng bắt đầu phải thay đôi dép mới để sử dụng, tính bụng không biết phải đi đâu cho hợp tình hợp lý, rồi chợt nghĩ - hay đi ra chợ mua cho rẻ, nhưng rồi lại thôi vì rút kinh nghiệm lần trước kẻo không thì lại vương mang nỗi sầu – Sư mà cũng biết bon chen nơi chợ búa.
 
Lòng này ai có thấu cho chăng?
 
Thôi thì để hợp lòng nhân thế, tôi vội nhờ chú xe ôm chở đến tiệm buôn bán giày dép, vừa bước vào thấy cô nhân viên niềm nở đón tiếp:
 
- Chào sư, mời sư vào thử dép, ở đây hàng mới về đẹp lắm. Con sẽ chọn cho sư đôi nào sang trọng nhất, màu sáng nhất, sư mà mang vào thôi là sáng cả một góc trời.
 
Thấy cô niềm nở đón tiếp, tôi cũng vội an tâm đáp:
 
- Cô kiếm giùm sư đôi dép nào dành cho Nam mà bền nhất, màu tối nhất và cuối cùng là phải rẻ nhất.
Thấy cô liền đổi sắc mặt, đi vào trong mang ra đôi dép như dành cho những tù binh của thời trung cổ, rồi trong bụng chợt nghĩ:
 
- Phải chăng, đây là hàng tồn kho của thập niên 90 còn sót lại. Nhưng thôi, có còn hơn không vì đây chắc là đôi dép bền nhất, màu tối nhất và rẻ nhất mà mình đã yêu cầu.
Thử xong, tôi hỏi: - Giá bao nhiêu vậy cô?
suy nghĩ một hồi rồi đáp: - Thấy sư tu hành tội nghiệp, nên con cũng không lấy thách làm gì? – Nghe cô nói vậy cũng thấy an lòng.
Rồi cô vội nói tiếp: - Thôi, lấy sư 100 ngàn.
Nghe xong mà giật cả mình, tôi đáp: - Cô ơi! Cái này ngoài chợ bán 15 ngàn 2 đôi thôi cô ạ! Đi tu làm gì có tiền mà mua đôi dép tới 100 ngàn thưa cô. Thương tình thì cô bán cho 20 ngàn thì sư sẽ lấy một đôi.
Nói xong, cô nhìn tôi tròn hai đôi mắt long lanh sáng ngời và nói với giọng nói ngọt ngào: - Sư mà cũng biết trả giá.
Kết quả là tôi phải lặng lẽ ra đi trong nỗi niềm sầu kín để bon chen nơi chợ đời tấp nập mà tìm mua 2 đôi 15 ngàn, mặc cho thế sựgièm pha: - Sư mà cũng biết đi chợ bon chen với đời.
3. Vào một ngày đẹp trời, đang ở chùa hạnh phúc bên tiếng kệ lời kinh thì có một gia đình Gia chủ đến chùa để nhờ Thầy trụ trì cử chư Tăng đi làm lễ An vị Phật tại tư gia. Thế là tôi được cắt đi để hướng dẫn làm lễ An vị, vừa bước tới ngôi nhà ngay trước mặt tiền đường, tôi vội đưa mắt nhìn lên thì hỡi ôi, nguyên một cái bảng hiệu quảng cáo to đùng: - Tiệm hớt tóc Hoa Hồng Nhỏ - Tại đây có: Nối tóc, uốn tóc, cạo mặt, nặn mụn, ráy tai, nhổ tóc bạc, làm móng. Trọn gói thì được giảm 10%. Kính mời!
Thôi thế là thôi, tôi lặng lẽ bước vào ngồi đợi ngay chỗ ngồi của những vị khách đợi đến lượt mình để chờ gia chủ thiết trí bàn Phật, trong màu vàng huỳnh y chói sáng đang ngồi lặng lẽ ngay một góc tiệm mà chỉ biết cầu nguyện với Phật-đà cho con được bình an trở về. Kẻo không người ta đi đường bên ngoài nhìn vào mà phán: - Sư mà cũng đi nối tóc, nặn mụn, làm móng...hay gì gì đó - Thì thôi rồi, con chỉ biết khóc dòng trong nỗi oan ức đến nghẹn ngào.
Càng đợi, càng nóng ruộtgia đình Thí-chủ cứ bảo: - Sư cứ ngồi tự nhiên dùng nước đợi con, khi nào xong con gọi.
- Mô Phật, xin Thí-chủ hãy nhanh chân giùm Tại-hạ. Chứ kẻo không Tại-hạ lại vương mang nỗi sầu ta oán. Khi mai này có ai lỡ chụp ngay hình ảnh thân thương của một Nhà sư đang ngồi trong tiệm uốn tóc nữ với dòng chữ quảng cáo to đùng tại Tiệm Hoa Hồng Nhỏ mà đăng lên Facebook với dòng tâm trạng: - Hot News: Nghi vấn về một Nhà sư tại tiệm uốn tóc? - rồi có ai đó vì một chút buồn lòng với thế sự mà vào comment: - Sư sãi thời nay là thế hay tu hành gì mà kỳ vậy trời. Đến khi báo chí giật tít, người người share và like từ thiện, rồi phóng viên tìm đến để phỏng vấn Nhà sư trong bức hình hầu tìm cho ra lẽ, tôi chỉ biết cười nhẹ đáp:
 
- À! Ngồi chờ để làm lễ An vị Phật.
 
Phóng viên hớt hải kinh hoàng, ăn năn sám hối, vội xin quy y Tam bảo với pháp danh là: - Ngộ Ngộ.
 
Còn hình ảnh thì người người vẫn share với nụ cười hoan hỷ. - Lạ hỉ...
 
CHIA SẺ: Thay gì chúng ta vội cho rằng: - Sư mà cũng…thì xin hãy mở lòng ra để tập nhìn sâu với một tâm hồn tươi mát, nhẹ nhàng, bao dung để có thể hiểu sâu trong sự thương kính thì chắc rằng người con gái kia sẽ vội nhận ra vị sư này đang e ngại khi tiến tới khu vực Mỹ Phẩm để lấy chai xà phòng, để rồi cô vội bước đến lấy giùm sư, cho đến cô nhân viên kia sẽ nhẹ nhàng từ chối và khuyên sư nên ra chợ để kiếm mua đôi dép như sư đã nói: - 2 đôi 15 ngàn, và cuối cùngGia đình gia chủ sẽ vội nhận ra sự e ngại đó mà chợt khép nhẹ cánh cửa lại khuất bóng đi hình ảnh của Nhà sư thân thương hiền lành đang ngồi bên trong tiệm Uốn tóc Hoa Hồng Nhỏ mà an lòng trì tụng những phẩm kinh cầu nguyện thiêng liêng.
 
Ở đời,…cần lắm cái tập nhìn sâu và hiểu thấu - là thế.
Giác Minh Luật
Xin nguyện lòng thương kính hết tất cả...
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
08 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 11712)
Cuộc sống luôn bận rộn và hối hả, nên ít khi ta nhìn lại và tự hỏi những thứ vật chất mà ta đang mong cầu có thực sự cần thiết hay không? Ta đang thiếu thức ăn hay thèm muốn những món ăn hấp dẫn hơn? Ta đang thiếu đồ mặc hay đua đòi trang phục mới lạ hơn? Ta đang thiếu phương tiện di chuyển hay ao ước chiếc xe khác hiện đại hơn?
07 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 4258)
Sau khi li hôn được 2 năm, tôi đã tái hôn với một đồng nghiệp cùng cơ quan. Anh ấy rất thương tôi và chăm sóc con trai 10 tuổi của tôi rất chu đáo. Tuy nhiên con trai tôi không chấp nhận anh ấy
05 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 6927)
Trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, có một câu ca dao lục bát rất hay đáng để chúng ta phải chiêm nghiệm: “Dốc bồ thương kẻ ăn đong – Vắng chồng thương kẻ nằm không một mình”. Nó mang tính nhân văn sâu sắc với những thương cảm, xót xa của kẻ đã từng “dư thừa”bắt đầu thấm thía hoàn cảnh của người “thiếu thốn”để từ đó biết đến sự thương cảm và chia sẻ.
03 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 4716)
Bé nhà tôi 10 tuổi, bé rất ngoan và dễ thương. Chỉ có điều bé thật thà quá, thật đến mức làm mếch lòng người khác. Ví dụ chú của bé mua tặng bé một món đồ chơi, khi chú hỏi “Con có thích không?” thằng bé không ngần ngại đáp “Con không thích, đồ chơi đó rởm lắm chú ạ”.
16 Tháng Mười 2014(Xem: 12130)
Có người nọ nghe nói về một đạo sư nổi tiếng nên tìm đến hỏi đạo. Đến nơi, anh thấy trong nhà của vị đạo sư trống trơn, chỉ có một cái giường, một cái bàn, một cái ghế và một cuốn sách. Anh ngạc nhiên hỏi: "Sao nhà đạo sư trống trơn, không có đồ đạc gì cả?"
12 Tháng Mười 2014(Xem: 4921)
Đạo đức có xuống cấp không và có cách nào để thay đổi. Tôi chỉ mong chúng ta nhắc nhau tu hành giữ giới. Biết rằng không dễ nên mới cần nhắc nhau, cần khuyến tấn nhau tu tập. Tôi càng thấy rằng tăng thân, rằng các đạo tràng cùng tu là rất quang trọng, là cần cấp bách thành lập.
11 Tháng Mười 2014(Xem: 6245)
Các nhà văn và nhà báo đều có tầm ảnh hưởng rất lớn trong xã hội. Vả lại, dù cho đời người có ngắn ngủi đi nữa thì những gì đã viết cũng sẽ còn lưu lại hàng nhiều thế kỷ. Trong lãnh vực Phật giáo thì những lời giáo huấn của Đức Phật, ...
29 Tháng Chín 2014(Xem: 11398)
Nhiều năm trước khi xuất gia, tôi đã tin rằng kinh nghiệm mang đến trí tuệ. Vì thế tôi rời bỏ quê hương Anh quốc để đi Ấn Độ, lang thang đó đây để thu thập kinh nghiệm sống ở châu Âu và châu Á. Cuộc hành trình càng khó khăn, tôi càng thích thú vì tôi cảm thấy những gian nan đó giúp tôi hiểu về bản thân hơn và chúng sẽ đem lại lợi ích cho cuộc đời tôi.
24 Tháng Chín 2014(Xem: 6840)
Thật may mắn khi tôi có duyên lành tham gia khóa thiền 2 ngày cuối tuần 20 và 21 tháng 9 tại Sóc Sơn với sự hướng dẫn trực tiếp của Tiến sỹ Nguyễn Mạnh Hùng – người đã có trải nghiệm về thiền hơn 10 năm nay và đã hướng dẫn nhiều khóa thiền rất có hiệu quả. Hai ngày của khóa thiền mang tên “Tôi làm việc tôi hạnh phúc” thực sự thay đổi tôi mà tôi không thể không viết ra đây.
20 Tháng Chín 2014(Xem: 8625)
Một buổi sáng đẹp trời. Tâm hồn bạn thơ thới. Bạn vừa ăn một bữa điểm tâm thật ngon miệng và sẵn sàng chuẩn bị cho một ngày mới. Rồi thì điều bạn không muốn đã xảy ra. Bạn gặp phải một người khó chịu và ngày mới của bạn từ tốt lành bỗng dưng biến thành tai họa!