Vu Lan Nhớ Má - La Thị Mai

14 Tháng Tám 201000:00(Xem: 26508)

tuyentapvulan-03

VU LAN NHỚ MÁ

Đà Nẵng, ngày 14 tháng 8 năm 2010

vulannhoma-01010233Vu lan năm nay là tròn 15 năm, má bỏ tụi con để về với Phật, về tổ tiên, về với tía. Nhớ ngày đó, con còn trẻ và khoẻ lắm. Má bệnh dài ngày, ban đêm con ngồi bên với má. Sáng dậy đi làm, nhưng trong người chẳng thấy mệt. Có lẽ Phật ban cho con sức mạnh để phụng sự, làm tròn chữ hiếu với má.

Hồi đó nhà mình cũng đã neo người lắm. Các anh chị, các cháu của má đều ở xa, không thể về với má ngay như mong ước được. Một mình con quán xuyến mọi việc.

Rồi việc bất hạnh trong đời con rồi cũng đã đến. Má đã bỏ tụi con mà đi xa! Con đau buồn hiu quạnh, vì giờ đây con đã trở thành đứa mồ côi mẹ rồi, Mồ côi, con đói khát tình cảm lắm má ơi! Con không được tâm sự hàn huyên với má. Con không được mua trầu cau cho má nhai nữa. Mặc dù con rất ghét cái nước trầu đùng đục đỏ sẫm má hay bôi trên áo quần, có khi con giặt mà không sạch. Con rất sợ nước trầu không tốt cho sức khoẻ của má.

 Vậy mà má đi đã xa rồi. Giờ đây mỗi lần có dịp con chỉ biết mua vài lá trầu và bửa vài trái cau thắp hương cho má vậy. Con xin má tha lỗi cho con, vì những lúc con rầy má về chuyện ăn trầu nghe má. Má chắc cũng thương con và cười dưới chín suối thôi. Bởi vì lúc má còn sống má nói tính con hung như tính con trai vậy. Sau này bạn con cũng nói vậy đó má. Má đừng lo, con có cái tật thì con mới có cái tài má ơi. Con là con trai thì con mới có tài thương má, có tài thay anh con chăm sóc phụng sự, quán xuyến mọi việc trong nhà. Ai cũng khen con hết đó má ơi.

Mười lăm năm trôi qua rồi, con cũng đã được nghỉ hưu rồi. Nghỉ rồi nhà vắng vẻ lại vắng vẻ thêm. Ngoài việc cơm nước, chợ búa, thắp nhang cho tía má mỗi ngày, con cũng chẳng biết làm gì. Vậy là con lại đi làm từ thiện. Ngành y của tía truyền cho con cũng có cái hay lắm má. Con già rồi không làm cho nhà nước thì mỗi tuần con đi khám cho bệnh nhân ở Tuệ tỉnh đường gần nhà. Làm vui lắm má ơi. Lâu lâu được đi theo đoàn chữa bệnh cho đồng bào ở vùng xa xôi, nghèo khó. Lúc có lễ hội gì lớn, con cũng được theo đoàn y tế chăm sóc cho Phật tử. Về hưu cũng oai lắm má à. Đó là cái vui làm theo lời dạy của Phật, tích thiện để mong cho má được an lạc

Vu Lan năm nay, theo lời dạy của Phật, noi gương ngài Mục Kiền Liên, con dâng nén hương trầm, nhờ thần lực bất khả tư nghì của Đức Phật, của Pháp, của Tăng, xin hồi hướng công đức cho tía má được sống trong lục đạo cực lạc hiện tiền. Con tin rằng năng lượng mạnh mẽ, đầy đủ giới pháp thanh tịnh của chúng tăng sẽ cứu độ tía má của con. Mong tía má của con an vui dưới chín suối.

Mười lăm năm trôi qua từ cái ngày má bỏ con đi xa. Suy nghĩ của con bây giờ đã khác nhiều. Con không còn đau khổ như cái hồi vừa mới mồ côi má nữa. Bây giờ con chỉ mong má được yên vui dưới chín suối. Lá già thì lá rụng về cội phải không má. Đó là quy luật con không nhận ra lúc má mất. Nhưng bây giờ con đang phải chấp nhận đó thôi. Buồn, vì hiu quạnh không có má bên cạnh, nhưng con cũng phải nghe lời dạy của Phật, biết sống và bằng lòng với hiện tại, cảm nhận hạnh phúc trong hiện tại. Hạnh phúc của con bây giờ cũng đơn sơ lắm má ơi. Nhiều khi ngủ không được, dậy thắp nén hương cho má, nhìn ảnh má trên bàn thờ cười với con là con cũng vui lắm rồi.

Chỉ còn một tuần nữa là con cũng được tặng hoa Vu Lan. Nhưng con phải đeo bông trắng má à. Cái bông trắng con cũng ghét lắm chứ. Nhưng biết làm sao được. Má là chuối ba hương của con, là chuối già của con mà.

Chiều chiều lại nhớ chiều chiều

Nhớ cha, nhớ mẹ chín chiều ruột đau./.

La Thị Mai
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Mười 2015(Xem: 10127)
kinh Tăng Chi dạy “Nơi nào có chư Tăng tu tập thanh tịnh thì trú xứ đó được thanh tịnh, hội chúng Phật tử nương theo đó mà tu tập, nhất định được an lạc, thanh tịnh”.
02 Tháng Chín 2015(Xem: 5946)
Bố tôi vừa mới mất. Cuối cùng, rồi chứng nghiện rượu của bố cũng phải đi đến hồi kết thúc. Bố là người đã nghiện rượu hơn 20 năm, nhưng tôi không nghĩ rằng, tôi đã hiểu được điều nầy nghiêm trọng như thế nào, khi bố còn sống.
01 Tháng Chín 2015(Xem: 6552)
Năm nay, Vu Lan khởi sắc một cách khác thường. Từ ngày 14 âm lịch đến rằm, lượng số người đi lễ như trẩy hội. Một số con đường chính đều bị tắt nghẽn giao thông. Những chùa lớn như Vĩnh Nghiêm, Hoằng Pháp, khách thập phương dập dìu ngay cả về đêm. Không những tại Sài Gòn, cả Hà Nội, các tỉnh miền Trung và Cao nguyên đều như thế.
30 Tháng Tám 2015(Xem: 5926)
Đạo Phật dạy về tầm quan trọng của sự kính trọng bố mẹ, và sự báo đáp công ơn bố mẹ. Tuy nhiên, người sáng lập ra đạo Phật, Thái Tử Sĩ Đạt Ta Cồ Đàm (Siddhartha Gautama), chính ngài đã từ bỏ cuộc sống gia đình, chống lại ý của cha ngài, rồi từ bỏ vợ và con trai của ngài để theo đuổi sự giác ngộ.
30 Tháng Tám 2015(Xem: 6013)
Vu lan lại đến.Hiếu hạnh của con trẻ lại được nhắc đến. Nhưng đâu đó cũng thấy hiện lên các tiêu đề nói về việc con giết cha, hãm hiếp mẹ, những nghịch hạnh không ai có thể chấp nhận.
28 Tháng Tám 2015(Xem: 6262)
Nhân mùa Vu Lan 2015, nhạc sĩ Trần Chí Phúc đã thu âm ca khúc “Rồi Mẹ Như Sương” tại phòng phát thanh Hương Sen, Santa Ana, để tưởng nhớ tới mẹ hiền. Bài thơ được giữ nguyên văn, lồng vào câu nhạc đằm thắm tình mẫu tử, bàng bạc gió mây, vang vọng lời kinh Phật dạy.
27 Tháng Tám 2015(Xem: 5793)
Truyện tôn giả Mahā Moggallāna báo hiếu mẹ của tôi đăng trên Thư Viện Hoa Sen vừa rồi, nó chỉ là truyện chứ không phải là một bài nghiên cứu hàn lâm; trong đó có những tình tiết hư cấu chứ không có trong kinh tạng Nikāya. Nếu việc báo hiếu mẹ như kinh Vu Lan bồn là có thật – thì có thể xẩy ra như vậy, chứ không có đoạn ngài là một vị thánh lậu tận lại khóc lóc bi luỵ như kẻ phàm phu (Mục Liên – Thanh Đề - La Bốc và chuyện đức Phật lạy đống xương trắng là hoàn toàn nguỵ tạo).
25 Tháng Tám 2015(Xem: 5414)
mẹ đến như rừng thông / vi vu trời gió hát / mẹ đến như vầng trăng / lung linh đầu bọt sóng.
24 Tháng Tám 2015(Xem: 7451)
Trong phòng cách ly dành cho người sắp từ giã cõi đời, người phụ nữ tuổi gần 60 nằm bất động. Điều duy nhất cho biết bà còn sống là màn hình máy y khoa biểu hiện nhịp tim đập rất chậm. Bà nằm đó, biết đứa con trai duy nhất từ tiểu bang xa đang bay về, bà muốn dồn hết nguồn sinh lực còn lại mỉm cười với nó lần cuối trước khi vĩnh viễn rời xa thế giới này.