Tự khúc

25 Tháng Ba 201607:44(Xem: 4478)

Tự khúc 
(thơ Vĩnh Hảo)

TINH

Rừng im mây đầy ôm núi ngủ
Cỏ mềm xanh mướt ngập bờ hoang
Thoang thoảng đêm huyền hương thạch nhũ
Đầu hoa nhụy ứa gió lên ngàn. 

TÌNH

Một lần tương ngộ một lần say
Môi mềm khép mở nụ hôn đầy
Mai sau quảy gánh về xóm cũ
Nhớ mắt sầu đưa vỡ tim nầy. 

TỈNH

Biển tình sóng dậy nước lao xao
Yêu em, yêu người như thủy trào
Nỗi lòng trăm năm hay thoáng chốc
Cũng nhẹ nhàng qua như chiêm bao. 

TĨNH

Thức dậy trầm ngâm đêm hạ huyền
Hồ thu lồng bóng trăng soi trăng
Hương thoảng ngàn lau, hoa mở cánh
Một thoáng tịch nhiên hỷ lạc tràn. 

TÍNH

Từ đâu lần về nẻo nguyên sơ
Trăm năm mỏi gót chân giang hồ
Chó xưa vẫy mừng người năm cũ
Chắp tay đáp lễ, niệm nam mô. 

TỊNH

Gió mưa đã tạnh chiều thôn dã
Cầu vồng bắc nhịp núi với sông
Hoa quả vườn sau chờ gặt hái
Thủng thỉnh nhấp trà ngó trời không.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Chín 2014(Xem: 12071)
Kinh Hiền Ngu thuộc bộ phận “Thí dụ” hoặc “Nhân duyên”, là một trong mười hai phần giáo của Kinh điển. Nội dung kinh này gồm những mẩu chuyện ghi chếp về tiền thân của đức Phật ở đời quá khứ có liên hệ với hiện tại, hoặc ở đời hiện tại có liên hệ với quá khứ, cũng là những chuyện được Phật hóa độ, Phật thụ ký, và những chuyện khuyến thiện trừng ác… Về kỹ thuật thuyết minh, chuyện dựa trên căn bản nhân duyên hoặc thí dụ, thiện nghiệp và ác nghiệp. Căn cứ vào những phần tướng của thiện và ác nên mới có hiền và ngu. Vì vậy nên tên kinh gọi là Hiền Ngu, nay gọi tắt là “Kinh Hiền”
10 Tháng Chín 2014(Xem: 10980)
07 Tháng Tám 2014(Xem: 12890)
Cứ mỗi độ thu về, chúng ta lại có dịp cử hành lễ Vu Lan báo hiếu. Báo hiếu là bổn phận thiêng liêng của tất cả mọi người. Đông cũng như Tây, xưa cũng như nay, những người con hiếu thảo không ai là không nghĩ đến công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ. Đây là tuyển tập nhạc chủ đề Vu Lan và Mẹ…
03 Tháng Tám 2014(Xem: 8856)
1- Hỡi ôi! Khi biết chút ít về đạo hiếu Thì mẹ đã trăng tà khuất núi Ngọn lửa nhớ thương âm ỉ tháng năm dài Một trăm bài thơ về mẹ Chỉ là mấy giọt sương phơi Không thấm ướt cây cỏ cõi lòng con hoang mạc! Ôi! Đảnh lễ bụi đất nghìn trùng Ôi! Đảnh lễ Tu Di sơn nghĩa ân cao chót vót Ngôn và lời: Đốm mộng vẽ không hoa! Tạc tượng làm sao giữa cõi ta-bà
06 Tháng Bảy 2014(Xem: 44184)
29 Tháng Sáu 2014(Xem: 6583)
Ngày xưa Hán Cao Hoàng bên Tầu vì nước Hung Nô nhiều lần làm khổ biên cương, không tìm được một phương sách hiệu quả nào mới lấy con gái nhà dân làm công chúa gả cho vua Hung Nô. Người con gái đó là Chiêu Quân. Cách đó khoảng hai ngàn năm ở phương Nam, vua nước Việt là đức vua Trần Nhân Tông gả công chúa Huyền Trân cho Chế Mân vua Chiêm Thành...
11 Tháng Sáu 2014(Xem: 9483)
Phóng cuồng ngâm: Từ trước đến nay, chữ “cuồng” này người ta thường hiểu là ngông, là cuồng, là điên. Đấy là hiểu theo nghĩa đen. Khá hơn chút nữa – đa phần bản dịch – đều nói cuồng là cuồng nhiệt, ý khí mạnh mẽ. Tuy nhiên, nhà nghiên cứu Lý Việt Dũng trong ‘Tuệ Trung Thượng Sĩ ngữ lục dịch giải’ - đã nói về cái cuồng theo nghĩa như thế này, đáng cho chúng ta suy gẫm:
03 Tháng Sáu 2014(Xem: 7844)
Khi những tiếng nhạc của các ca khúc thời “Tịnh Tâm Khúc” bắt đầu rơi vào dòng thời gian miên viễn, nhạc sĩ Hoàng Quốc Bảo – sau hơn hai thập niên giữ im lặng – bây giờ xuất hiện trở lại, và cho phát hành đĩa nhạc “Khúc Vô Thanh.” Phải chăng, khúc vô thanh có nghĩa là cây đàn guitar phải treo lên vách để phơi bụi sau một thời của những tình ca tuyệt vời?