Chánh Tư Duy

31 Tháng Năm 201517:00(Xem: 3407)

                 CHÁNH TƯ DUY
               Thích Viên Thành

Niềm an lạc mọi người đang sẳn có
NGŨ DỤC mê làm khổ lụy suốt đời
Do tham TÀI phải kiệt sức tàn hơi
Tạo của cải bất kể điều thất đức

Rồi SẮC dục để giải khuây thường nhựt
Làm tiêu hao khí lực cũng khá nhiều
Chạy theo DANH dùng thủ đoạn âm mưu
Hại người tốt để tranh giành chức tước

ĂN uống tạp bệnh tai đành phải rước
Ông bà xưa đã dạy rất kỷ càng
NGỦ nghỉ nhiều mê muội chẳng vinh quang
Ít ham muốn mới an nhàn thân xác

Biết đủ rồi đâu thiết cần tiền bạc
Sống an nhiên với hoa lá cỏ cây
Trong vũ trụ mầm sống mãi toàn đầy
Tùy duyên sống ta an vui mãi mãi

Đời đơn giản không tạo nhiều oan trái
Văn Tư Tu từ thiện với kệ kinh
Khi tâm bình là thế giới hòa bình
Đâu nhất thiết phải bon chen vận động !

Được như vậy mới là người đáng sống
Theo lợi danh tạo khổ lụy mà thôi !
Tranh giành nhau gây tan nát nhiều rồi !
Chánh Tư Duy giúp đời cùng an tịnh

Trí tuệ phát khi tâm ta được định
Mãi lo toan tính toán có ích gì
Đời vô thường khổ lụy hãy nhớ ghi
Tư Duy đúng hướng về đường giác ngộ

Càng loạn động càng tạo nhiều giông tố
Càng phô trương càng tốn kém rất nhiều
Càng dựng xây đất mẹ phải buồn thiu !
Khai thác cạn tài nguyên rồi giày xéo 

Mưa rơi xuống nước trôi theo vạn nẽo
Rốt cuộc rồi cũng đổ xuống biển đông
Nóng thành mây gặp lạnh cứ lòng vòng
Thoát sinh tử mới là điều hướng đến

Thích Viên Thành
An Lạc thất, những ngày tịnh dưỡng - 2015
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
23 Tháng Chín 2014(Xem: 11583)
Mỗi lần ôm bát đi trì bình khất thực tôi lại tưởng nhớ đến tôn giả Mahā Kassapa (Đại Ca Diếp) và tôn giả Subhūti (Tu-bồ-đề). Vị tôn giả “đệ nhất đầu-đà” Đại Ca Diếp chỉ đi bát ở nơi xóm nhà nghèo nàn để độ cho những người cùng cực đói khổ nhất. Vị tôn giả “đệ nhất chư thiên ái kính” Tu-bồ-đề thì chỉ đi bát nơi những gia đình trung lưu hoặc giàu có. Cả hai trường hợp có vẻ “không bình đẳng” này hẵng là phải có nhân duyên chứ?
19 Tháng Chín 2014(Xem: 12150)
Kinh Hiền Ngu thuộc bộ phận “Thí dụ” hoặc “Nhân duyên”, là một trong mười hai phần giáo của Kinh điển. Nội dung kinh này gồm những mẩu chuyện ghi chếp về tiền thân của đức Phật ở đời quá khứ có liên hệ với hiện tại, hoặc ở đời hiện tại có liên hệ với quá khứ, cũng là những chuyện được Phật hóa độ, Phật thụ ký, và những chuyện khuyến thiện trừng ác… Về kỹ thuật thuyết minh, chuyện dựa trên căn bản nhân duyên hoặc thí dụ, thiện nghiệp và ác nghiệp. Căn cứ vào những phần tướng của thiện và ác nên mới có hiền và ngu. Vì vậy nên tên kinh gọi là Hiền Ngu, nay gọi tắt là “Kinh Hiền”
10 Tháng Chín 2014(Xem: 11039)
07 Tháng Tám 2014(Xem: 12945)
Cứ mỗi độ thu về, chúng ta lại có dịp cử hành lễ Vu Lan báo hiếu. Báo hiếu là bổn phận thiêng liêng của tất cả mọi người. Đông cũng như Tây, xưa cũng như nay, những người con hiếu thảo không ai là không nghĩ đến công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ. Đây là tuyển tập nhạc chủ đề Vu Lan và Mẹ…
03 Tháng Tám 2014(Xem: 8932)
1- Hỡi ôi! Khi biết chút ít về đạo hiếu Thì mẹ đã trăng tà khuất núi Ngọn lửa nhớ thương âm ỉ tháng năm dài Một trăm bài thơ về mẹ Chỉ là mấy giọt sương phơi Không thấm ướt cây cỏ cõi lòng con hoang mạc! Ôi! Đảnh lễ bụi đất nghìn trùng Ôi! Đảnh lễ Tu Di sơn nghĩa ân cao chót vót Ngôn và lời: Đốm mộng vẽ không hoa! Tạc tượng làm sao giữa cõi ta-bà
06 Tháng Bảy 2014(Xem: 44254)
29 Tháng Sáu 2014(Xem: 6612)
Ngày xưa Hán Cao Hoàng bên Tầu vì nước Hung Nô nhiều lần làm khổ biên cương, không tìm được một phương sách hiệu quả nào mới lấy con gái nhà dân làm công chúa gả cho vua Hung Nô. Người con gái đó là Chiêu Quân. Cách đó khoảng hai ngàn năm ở phương Nam, vua nước Việt là đức vua Trần Nhân Tông gả công chúa Huyền Trân cho Chế Mân vua Chiêm Thành...
11 Tháng Sáu 2014(Xem: 9547)
Phóng cuồng ngâm: Từ trước đến nay, chữ “cuồng” này người ta thường hiểu là ngông, là cuồng, là điên. Đấy là hiểu theo nghĩa đen. Khá hơn chút nữa – đa phần bản dịch – đều nói cuồng là cuồng nhiệt, ý khí mạnh mẽ. Tuy nhiên, nhà nghiên cứu Lý Việt Dũng trong ‘Tuệ Trung Thượng Sĩ ngữ lục dịch giải’ - đã nói về cái cuồng theo nghĩa như thế này, đáng cho chúng ta suy gẫm: