Chánh Ngữ

31 Tháng Năm 201517:33(Xem: 3605)

                 CHÁNH NGỮ
             Thích Viên Thành

Có niềm tin khi thực hành Chánh Ngữ
Nói chân thành thu nhiếp được người nghe
Mang yêu thương qua câu hát lời vè
Dùng lời nói nghiệp thiện lành gieo tạo
                                                                                           

Chỉ một lời tịnh lạc cần dạy bảo
Hơn ngàn lời không ích phải lánh xa
Nói ít thôi nhưng ái ngữ ôn hòa
Không oán sợ là điểu ta cần nói

Nghe diệu pháp thực hành không cần hỏi
Trực nhận ngay chánh pháp mãi thung dung
Là thọ trì một cách rất anh hùng                                                                                                        
Chuyển Phật Pháp lợi ích toàn xả hội

Khi nói lỗi phải chân thành sám hối
Phải lựa lời tốt đẹp đối đãi nhau
Lỗi của người không nói cũng không bày
Ần việc ác dương thiện điều cần thiết

Tăng tán Tăng hành xử là đẹp tuyệt
Phật Pháp hưng thế giới cũng an hòa
Cho Ta bà mãi trổ thắm ngàn hoa
Ta hoán chuyển trần gian thành tịnh độ

Khen tặng nhau chúng ta nên thi thố
Nhân điển hình cái tốt mãi suy tôn
Sống như thế sẽ thanh thản tâm hồn
Nhiều hoa đẹp sẽ lấn dần cỏ dại

Nói chân thật dối gạt không, quyết phải
Được tiếng tăm uy thế cũng vang xa
Không thêu dệt nói trung thực hiền hòa
Được kính mến tin yêu trùm khắp cả
                                                                                 

Nói đâm thọc tội lỗi cần buông xả
Hòa hợp nhau người ủng hộ yêu thương
Lời thô ác hãy cẩn thận khiêm nhường
Dùng hòa nhã cao sang trong cuộc sống

Lời ái ngữ đời người nhiều sống động
Thương yêu nhau thắm thiết thật an vui
Không thị phi tránh khỏi những ngậm ngùi
Đời hạnh phúc khi thực hành Chánh Ngữ !

An Lạc thất, những ngày tịnh dưỡng - 2015
Thích Viên Thành
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
23 Tháng Chín 2014(Xem: 11583)
Mỗi lần ôm bát đi trì bình khất thực tôi lại tưởng nhớ đến tôn giả Mahā Kassapa (Đại Ca Diếp) và tôn giả Subhūti (Tu-bồ-đề). Vị tôn giả “đệ nhất đầu-đà” Đại Ca Diếp chỉ đi bát ở nơi xóm nhà nghèo nàn để độ cho những người cùng cực đói khổ nhất. Vị tôn giả “đệ nhất chư thiên ái kính” Tu-bồ-đề thì chỉ đi bát nơi những gia đình trung lưu hoặc giàu có. Cả hai trường hợp có vẻ “không bình đẳng” này hẵng là phải có nhân duyên chứ?
19 Tháng Chín 2014(Xem: 12150)
Kinh Hiền Ngu thuộc bộ phận “Thí dụ” hoặc “Nhân duyên”, là một trong mười hai phần giáo của Kinh điển. Nội dung kinh này gồm những mẩu chuyện ghi chếp về tiền thân của đức Phật ở đời quá khứ có liên hệ với hiện tại, hoặc ở đời hiện tại có liên hệ với quá khứ, cũng là những chuyện được Phật hóa độ, Phật thụ ký, và những chuyện khuyến thiện trừng ác… Về kỹ thuật thuyết minh, chuyện dựa trên căn bản nhân duyên hoặc thí dụ, thiện nghiệp và ác nghiệp. Căn cứ vào những phần tướng của thiện và ác nên mới có hiền và ngu. Vì vậy nên tên kinh gọi là Hiền Ngu, nay gọi tắt là “Kinh Hiền”
10 Tháng Chín 2014(Xem: 11036)
07 Tháng Tám 2014(Xem: 12945)
Cứ mỗi độ thu về, chúng ta lại có dịp cử hành lễ Vu Lan báo hiếu. Báo hiếu là bổn phận thiêng liêng của tất cả mọi người. Đông cũng như Tây, xưa cũng như nay, những người con hiếu thảo không ai là không nghĩ đến công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ. Đây là tuyển tập nhạc chủ đề Vu Lan và Mẹ…
03 Tháng Tám 2014(Xem: 8932)
1- Hỡi ôi! Khi biết chút ít về đạo hiếu Thì mẹ đã trăng tà khuất núi Ngọn lửa nhớ thương âm ỉ tháng năm dài Một trăm bài thơ về mẹ Chỉ là mấy giọt sương phơi Không thấm ướt cây cỏ cõi lòng con hoang mạc! Ôi! Đảnh lễ bụi đất nghìn trùng Ôi! Đảnh lễ Tu Di sơn nghĩa ân cao chót vót Ngôn và lời: Đốm mộng vẽ không hoa! Tạc tượng làm sao giữa cõi ta-bà
06 Tháng Bảy 2014(Xem: 44254)
29 Tháng Sáu 2014(Xem: 6612)
Ngày xưa Hán Cao Hoàng bên Tầu vì nước Hung Nô nhiều lần làm khổ biên cương, không tìm được một phương sách hiệu quả nào mới lấy con gái nhà dân làm công chúa gả cho vua Hung Nô. Người con gái đó là Chiêu Quân. Cách đó khoảng hai ngàn năm ở phương Nam, vua nước Việt là đức vua Trần Nhân Tông gả công chúa Huyền Trân cho Chế Mân vua Chiêm Thành...
11 Tháng Sáu 2014(Xem: 9547)
Phóng cuồng ngâm: Từ trước đến nay, chữ “cuồng” này người ta thường hiểu là ngông, là cuồng, là điên. Đấy là hiểu theo nghĩa đen. Khá hơn chút nữa – đa phần bản dịch – đều nói cuồng là cuồng nhiệt, ý khí mạnh mẽ. Tuy nhiên, nhà nghiên cứu Lý Việt Dũng trong ‘Tuệ Trung Thượng Sĩ ngữ lục dịch giải’ - đã nói về cái cuồng theo nghĩa như thế này, đáng cho chúng ta suy gẫm: