Học hỏi từ Las Vegas

27 Tháng Mười Một 201422:03(Xem: 5962)
MUỐN TỎ NGỘ LÀ MỘT SAI LẦM LỚN
Thiền sư Sùng Sơn Khai Thị Anh ngữ
Thích Giác Nguyên chuyển tiếng Việt

Học hỏi từ Las Vegas

 

Vào những năm đầu 1970, các đệ tử của Thiền sư Sùng Sơn vận chuyển một pho tượng Phật từ Trung Tâm Thiền Providence, Rhode Island đến một ngôi chùa ở Los Angeles. Một trong những đệ tử người Mỹ của Thiền sư mời thỉnh ông đi theo để thăm viếng các vùng trên đất nước Hoa kỳ. Vì vậy, Thiền sư và ba hoặc bốn người khác đồng hành trên một chiếc xe Van hiệu Volkswagen cũ kỹ. Có một người cầm tay lái theo cách của họ hướng vào xa lộ rộng lớn, mọi người lần lượt thay phiên nhau lái.

           

Sau nhiều ngày đi, cuối cùng họ cũng đã tới gần California. Khi họ vượt qua vùng sa mạc, ánh sáng chập chờn của thành phố Las Vegas hiện ra từ xa. Trời đã quá nửa khuya, họ quyết định dừng lại qua đêm trong thành phố này. Vào ngày mai sẽ có nhiều tín hữu chào đón họ tại Los Angeles và thực hiện những nghi lễ dài trong chùa. Vì vậy, các môn sinh người Mỹ liền nắm lấy cơ hội tranh thủ một ít thời gian ngủ nghỉ, họ ngã lưng ngay chỗ ngồi của mình trong xe.

 

Nhưng có một lữ khách người Hàn Quốc duy nhất đồng hành với họ chưa từng thấy Las Vegas. Ông nhìn thành phố về đêm, đắm mình trong những ánh đèn nhấp nháy tuyệt vời của khu ăn chơi trải dài trên một con lộ chính. Ông quá tò mò nên đã tỉnh ngủ. Vì vậy, ông đã nói với họ là ông muốn ra ngoài dạo phố, rồi lặng lẽ bước đi.

Một lúc lâu sau, các môn sinh đã trải qua được giấc ngủ ngắn, đột ngột bị đánh thức bởi một tiếng kéo cửa xe van chở nặng “bùm!” Cánh cửa sau bị mở toang, Thiền sư Sùng Sơn đang đứng hai chân với một tay chống nạnh lên hông và tay kia mạnh mẽ vẫy gọi mọi người. "Thức dậy! Các đệ tử hãy thức dậy mau!"

–Úi chà! Lạ kìa! Trời mới 04 giờ sáng. Chuyện gì đã xảy ra?! Các môn sinh giật mình lắp bắp và dụi mắt.

Thiền sư bảo:

–Tất cả mọi người bây giờ hãy ra ngoài mau lên! Chúng ta đi tới đằng kia!

 Vói cánh tay dài, Thiền sư Sùng Sơn bắt đầu kéo từng người ra ngoài, đi về hướng cửa sòng bạc gần nhất. Họ nhìn thấy nhiều thân hình hạ nhanh trong những chiếc ghế của trung tâm điện tử kéo máy ăn tiền.

–Hãy vào đi! Cứ vào đi!  Thiền sư bảo.

Ông làm mất giấc ngủ của các học trò, họ qua các cửa ra vào trung tâm của một trong những sòng bạc lớn nhất Las Vegas. Trời đã về khuya, trên sàn thảm đỏ khổng lồ này vẫn còn đầy ắp người. Những người đàn ông gác cửa nhìn ngờ vực nhóm Thiền sinh hippies dơ bẩn bụi đường và không có ý tứ khi họ mới bước vào. Với bộ đồng phục màu xám tro, người hướng dẫn dang rộng cánh tay của mình và ra hiệu về phía các sòng bạc, ông chỉ vào mê hồn trận bao la của nó.

 

Khi từ xa bước vào, họ có thể nhìn thấy đó là một rừng máy kéo bạc, với những ánh đèn nhấp nháy dữ dội, và những tiếng pip pip nổi lên, hòa với những lớp khói mù dày đặc bởi thuốc lá của những khách chơi bài, kéo máy. Các máy có khe cắm thẻ Visa đặc biệt được nhiều người tham dự. Nữ tiếp viên trong bộ váy ngắn màu hồng chở một nguồn cung cấp thức ăn, món uống không ngừng và những chiếc thùng xô đựng đầy tiền cắc 25 xu đến với những khách chơi. Trạng thái mệt mỏi của họ tới chừng mực nào đó cũng làm sút giảm đi so với những cỗ máy của họ đã ngồi vào.

Vô số những cánh tay nắm chiếc cần bật lên và kéo mạnh xuống khe ở những mức độ theo nhịp điệu cơ khí. Lau sạch đôi mắt mệt mỏi của mình, có người cầm điếu thuốc lá với sự bỏ mặc những tro tàn tự động rơi xuống. Họ dường như kết nối thân xác của họ với những thiết bị điện tử rộng lớn này, mà trong đó họ phải bỏ ra một số các tiền cắc 25 xu hoặc một đồng khá nhiều. Phân vân khi đặt tiền vào các cổ máy, họ mong sẽ được tăng lên sự tích tụ của điều may mắn tốt đẹp. Và chỉ một vòng tốc độ quay, số tiền trúng thưởng độc đắc sẽ tăng cao đến với những cuộc chơi tiếp theo. Thỉnh thoảng có một người say rượu giận dữ và một người nào đó ra đi. Hoặc một cuộc cãi cọ căng thẳng sẽ phá vỡ những lời cầu mong của họ cho các số tiền thưởng tiếp tục tăng theo. Vì vậy, họ ngồi nán lại.

Những Thiền sinh người Mỹ đứng đó, ghi nhận hết tất cả. Đó là một thực tế hão huyền, không mơ ước trong đạo lý Thiền của họ. Cuối cùng một trong số các Thiền sinh thình lình nhận ra rằng Thầy của họ đã biến đi đâu mất.

–Ôi, trời ơi! Đại Thiền sư đâu rồi?

Bỗng nhiên, Thiền sư Sùng Sơn sải bước ra khỏi đám mây khói thuốc. Ông đã mang hai bao tiền cắc trong tay, và sức nặng của nó kéo vai của ông thấp xuống một chút. Tiếp cận với môn sinh của mình, ông nắm lấy những bao tiền cắc và bắt đầu phân phối chúng cho các môn sinh. Bây giờ tất cả các Thiền sinh hoàn toàn bối rối!

–Đi chơi! Đi chơi! Đi chơi! Ông la lên, vẫy tay chào họ rồi định bước lên sàn.

Các Thiền sinh với chuổi hạt bồ-đề trong tay và chiếc áo màu hòa bình tỏ ra ngờ vực. Một trong số họ hỏi:

–Nhưng thưa Thiền sư, làm sao mà chúng ta lại có thể hành động như thế được?

Các Thiền sinh trong những ngày đó rất đặc biệt, họ tự hào về lập trường tu tập của mình, từ chối một cách tế nhị việc vào sòng bạc, phô bày hành động phản cảm, phản văn hóa của họ sẽ gây chú ý cho thiên hạ, như vậy là không đúng với tác phong của người xuất gia theo đạo Phật.

Một Thiền sinh khác đồng tình xen vào:

–Ừ, Hành động đánh bạc và lãng phí tiền bạc, không phải là đi trái ngược với  quy củ của Thiền môn hay sao?

Mặt Thiền sư đột nhiên tăng vẻ nghiêm trọng. Ông nói:

–Các chú có thấy những người này không?

Ông chỉ ra ngoài trong sự biểu hiện to lớn của đám khói lan mù mịt, trên sàn bài nhấp nháy ánh đèn trải ra trước mắt họ, ông nói tiếp:

–Những người này đều bị mắc kẹt trong địa ngục, địa ngục của lòng ham muốn cho riêng họ. Tất cả các chú đang thực hành Con Đường Lớn của Bồ tát, có nghĩa là luôn luôn phải phát tâm đồng hành với tất cả chúng sanh. Nếu các chú không vào chứng kiến tận mắt và trải nghiệm loại địa ngục của họ tạo ra, thì làm thế nào để cứu độ họ?

Với điều phán bảo đó, Thiền sư đã đưa tay trở lại vào túi lấy bọc tiền cắc 25 xu cho vào máy. Lúc này, những đệ tử của ông vui vẻ chấp nhận. 
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 10269)
Phật cùng chúng sinh một tâm không khác. Tỷ như hư không, không tạp loạn, không hư hoại. Như vầng nhật lớn chiếu khắp thiên hạ; khi mặt trời lên chiếu sáng khắp nơi, hư không chưa từng sáng. Lúc mặt trời lặn u tối khắp nơi, hư không chưa từng tối. Cảnh sáng tối tự tranh nhau, còn tính của hư không thì rỗng rang không thay đổi. Tâm của Phật và tâm của chúng sinh cũng như vậy.
25 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11121)
"BÂY GIỜ ĐẠI THIỀN SƯ đã nhập diệt, chúng ta chỉ còn lại những câu chuyện. Và, may mắn thay, cuốn sách này là hiện thân như ngài còn sống, cho những ai chưa từng có cơ hội gặp được ngài. Qua các trang sách này, nếu bạn lưu tâm suy gẫm và để cho chúng thấm sâu vào tâm hồn bạn, bạn sẽ thực sự thấy ngài trong lời khai thị mà mình không thể bắt chước được và có lẽ quan trọng hơn nhiều, đó là niềm mong mỏi của ngài, bạn sẽ gặp lại chính mình."
07 Tháng Mười Một 2014(Xem: 14419)
Biểu đồ I.1: Thiền tông Ấn Độ Biểu đồ I.2: Thiền Ấn Độ Đến Trung Quốc Biểu đồ I.3: Thiền Trung Quốc – Huệ Năng và Môn Đệ Biểu đồ II.1: Dòng Mã Tổ Biểu đồ II.2: Dòng Mã Tổ Biểu đồ III.1: Tông Tào Động Biểu đồ IV.1: Tông Lâm Tế Biểu đồ IV.3: Dòng Lâm Tế – Viên Ngộ Biểu đồ V: Tông Vân Môn & Pháp Nhãn
07 Tháng Mười Một 2014(Xem: 5954)
Người học Phật, trước tiên cần thấy tính. Thấy tính, không phải là nói về cái có thể nhìn thấy. Gọi là thấy, là thấy cái ở những nơi không thể nhìn thấy. Cho nên, nhìn thấy "cái thấy không thể thấy" thì chân tính sẽ hiện ra. Bản tính của cái thấy là vô sinh, nên "cái thấy sinh nẩy" là không có. Cũng không có sự thực hữu của tính, mà cái thấy chân thực thì không thay đổi, cho nên mới nói: thấy tính một cách chân thực.
01 Tháng Mười 2014(Xem: 13343)
Phương pháp của Thiền là cắt đứt con đường nói năng và dập tắt khung trời khái niệm trong đó ý thức cứ tiếp tục tư duy và đi tìm kiếm những ý niệm để cố gắng tìm hiểu thực tại (ngôn ngữ đạo đoạn, tâm hành xứ diệt). Ngôn ngữ đạo đoạn là cắt đứt con đường ngôn ngữ. Tâm hành xứ diệt nghĩa là dập tắt vùng trời của sự suy tư bằng khái niệm, đừng để tâm ý đi tìm những ý niệm: có-không, sanh-diệt,…
30 Tháng Chín 2014(Xem: 15462)
Đạo Phật nước Việt Nam chúng ta ngày nay có hai pháp môn tu chính là Thiền Tông và Tịnh Độ Tông. Hai pháp môn Thiền và Tịnh cùng xuất phát trong hệ kinh tạng Đại Thừa, nói có hai pháp môn nhưng cùng cứu cánh cùng đi đến thành quả là hết khổ đau sanh già bệnh chết cho chính mình và cho mọi người.
29 Tháng Chín 2014(Xem: 9103)
Từ khi Tổ Bồ-đề-đạt-ma qua trung quốc truyền tâm ấn đạo lý giác ngộ theo truyền thuyết thì sơ Tổ Bồ-đề-đạt-ma truyền cho vị đệ tử kế thừa là ngài Thần Quang Huệ Khả bộ kinh Lăng-già tâm ấn. Nhưng phải chờ đến hơn ba trăm năm sau và qua sáu vị Tổ thì đạo giác ngộ mới nở hoa kết trái. Tuy nhiên hạt giống của Tổ Bồ-đề-đạt-ma gieo trên đất Trung Hoa là kinh Lăng-già nhưng nở hoa kết trái lại là kinh Kim cang. Tại sao lại có sừ sai biệt như vậy, dù rằng cả hai bộ kinh đều do Như Lai Thế Tôn thuyết giảng.
27 Tháng Chín 2014(Xem: 13402)
Đức Đạt Lai Lạt Ma, tuyệt vời. Tôi có nhiều cơ duyên với ngài... ngay cả từ thời rất là thơ trẻ, khi còn ở trong nước và khi chỉ mới đọc các bài báo sơ sài về ngài. Đất nước Tây Tạng và vị lãnh đạo này là một thế giới kỳ bí, không chỉ vì xa xôi cách biệt nhưng cũng vì niềm tin của dân tộc này rằng Đức Đạt Lai Lạt Ma là hóa thân của Đức Quan Thế Âm Bồ Tát.
22 Tháng Chín 2014(Xem: 11869)
Quyển Lâm Tế Ngữ Lục song ngữ này được soạn thảo cho lớp Phật pháp tiếng Anh và cho giới trẻ người Việt học Phật. Đây là một phần việc trong chương trình giới thiệu những bản dịch hiện nay về văn bản Thiền cổ điển.
16 Tháng Chín 2014(Xem: 8825)
Đại Sư tên là Huệ Năng, cha họ Lư, tên húy là Hành Thao. Người mẹ họ Lý, sinh ra ngài nhằm giờ tý, ngày mùng tám tháng hai, năm Mậu Tuất, niên hiệu Trinh Quán thứ 12. Khi ấy, hào quang từ nhà ngài chiếu sáng lên không trung, mùi hương lạ tỏa lan khắp nhà.